Đan Tâm
(VNTB) – Sao chép y nguyên chính sách của ĐCSTQ để áp dụng cho Việt Nam trong 30 năm qua là tự chui vào nguy cơ sụp đổ.
Bài 16: Nguy cơ do 8 trong 9 sự kiện đang làm sụp đổ ĐCSTQ
Chín sự kiện nội tại, cụ thể và thực tế tại TC đang làm cho ĐCSTQ tiến nhanh đến sụp đổ trong vài năm đầu của kỷ nguyên toàn cầu hóa mới sau đại dịch Covid-19, đã từng được các nhà chiến lược quốc tế xem xét như sau:
1. Uy tín của chế độ Trung Cộng đã bị mất hoàn toàn
Khi một chế độ mất đi uy tín, nó ở cách sự diệt vong không còn xa. ĐCSTQ từ lâu đã lợi dụng mọi phương tiện truyền thông để lừa dối công chúng, làm sai lệch số liệu, đảo ngược trắng đen. Người dân Trung Quốc từ lâu đã đánh mất niềm tin cơ bản nhất vào ĐCSTQ. Trên bình diện quốc tế, ĐCSTQ đã lừa dối cộng đồng quốc tế bằng những tuyên truyền đối ngoại quy mô lớn, không thực hiện các cam kết với WTO và đơn phương xé bỏ Tuyên bố chung Trung-Anh, gây ra cuộc khủng hoảng lòng tin đối với ĐCSTQ.
2. Tranh đoạt lợi ích với người dân làm cho dẫn đến chênh lệch giàu nghèo vượt quá giới hạn của quốc tế
Quy luật cơ bản của kinh tế thị trường là cạnh tranh bình đẳng và đòi hỏi “công khai, công bằng và công chính”. Truyền thống lịch sử của ĐCSTQ luôn luôn là tranh giành quyền lợi với nhân dân. ĐCSTQ đầu tiên triệt triệt hạ giới địa chủ và chia ruộng của họ cho nông dân, sau đó lại lấy đất của nông dân biến thành sở
hữu của riêng nó và tự thân ĐCSTQ trở thành địa chủ duy nhất và khổng lồ tại TC (nhà nước quản lý đất đai). Không chỉ vậy, ĐCSTQ sau đó đã hóa phép các doanh nghiệp nhà nước thành tài sản tư nhân hùng mạnh của đảng, và biến tất cả máy móc, tài sản hữu hình và vô hình của nhà nước, bao gồm quân đội, truyền thông, cảnh sát và tòa án, được nuôi bởi người nộp thuế, thành tài sản của ĐCSTQ. Hệ số chênh lệch giàu nghèo của Trung Quốc vượt xa giới hạn của quốc tế. Theo Hệ số Gini đánh giá về khoảng cách giàu nghèo của Liên Hiệp Quốc, do
một báo cáo từ Trường Khoa học Xã hội của Đại học Bắc Kinh, thì tài sản ròng của hộ gia đình Trung Quốc đạt 0,73 vào năm 2012, và 1% hộ gia đình hàng đầu chiếm hơn một phần ba tài sản của cả nước. Nó cho thấy khoảng cách giàu nghèo ở Trung Quốc lớn như thế nào.
3. Nền kinh tế đang đối mặt với sự sụp đổ và giá cả gia tăng chóng mặt
Giá cả tăng chóng mặt, tiền tệ mất giá, một số lượng lớn doanh nghiệp tư nhân phải đóng cửa, và các doanh nghiệp nước ngoài phải bỏ chạy. Cùng với tác động của cuộc chiến thương mại Trung-Mỹ, nền kinh tế Trung Quốc đang trên đà sụp đổ.
Để đảm bảo tăng trưởng kinh tế, ĐCSTQ đã phát hành tiền tệ quá mức nên trực tiếp làm giá cả tăng vọt. Sau đó, dịch tả lợn Châu Phi đã khiến giá thịt trên thị trường tăng cao. Trước làn sóng thất nghiệp và lạm phát giá cả, sức chi tiêu của người dân bất ngờ rơi xuống đáy. Số liệu do ĐCSTQ công bố gần đây cho thấy lạm phát của Trung Quốc đang tăng lên từng ngày.
Một số chuyên gia tin rằng một khi nền kinh tế Trung-Mỹ hoàn toàn tách rời, đồng tiền của Trung Quốc sẽ mất giá hàng trăm, thậm chí hàng nghìn lần trong một đêm, giống như đồng rúp của Liên Xô cũ vào thập niên 1980.
Thêm nữa là hôm 16/09/2020, Dân biểu Hoa Kỳ Tom Tiffany đã giới thiệu dự luật kêu gọi Hoa Kỳ chấm dứt chính sách “một Trung Quốc”, nối lại quan hệ chính thức với Đài Loan và bắt đầu đàm phán về Hiệp định Thương mại Tự do Hoa Kỳ – Đài Loan. Kinh tế TC sẽ suy sụp nhanh khi dự luật này được quốc hội Mỹ thông qua nay mai.
4. Dân TQ bị kết tội vì phát ngôn, lãnh đạo TC thành trò hề
Ngày nay, những người nắm quyền lực của ĐCSTQ vẫn muốn tập trung quyền lực, dẫn đến tôn sùng cá nhân, lạm dụng bạo lực và rải tiền ra nước ngoài, nên nhân gian gọi ông Tập Cận Bình là “chủ tịch vạn năng”, “đại ca rải tiền”…
Số lượng các biệt danh mà ông Tập ‘giành’ được là chưa từng có. Để ngăn chặn dư luận trái chiều, ĐCSTQ không chỉ giám sát mạng Internet mà còn chặn nhiều từ khóa trực tuyến khác nhau liên quan đến lãnh đạo ĐCSTQ. Sự kiện này làm cho rất nhiều người đã bị kết tội và nền kinh tế TC suy giảm nhanh hơn.
5. Chi phí duy trì ổn định vượt quá chi tiêu quân sự
Một số người nói rằng Trung Quốc ngày nay giống như một nhà tù lớn, một thùng thuốc súng sẽ được kích nổ bất cứ lúc nào. Khoản đầu tư hàng năm của ĐCSTQ vào việc duy trì sự ổn định có thể giải thích cho vấn đề này. Kể từ thời đại của Giang Trạch Dân, ĐCSTQ đã đưa ra chính sách quốc gia “Ổn định áp đảo hết thảy”. Theo Báo cáo kinh tế thế kỷ 21 của Business Herald vào ngày 11/03/2019, ngân sách của ĐCSTQ dành cho an ninh công cộng, nhằm duy trì ổn định chính trị, trong năm 2019 chiếm 5,9% ngân sách công cho cả năm, tức là 1.387,9 tỷ nhân dân tệ, cao hơn ngân sách quân sự gần 200 tỷ.
So với 5 năm trước, kinh phí của ĐCSTQ để duy trì sự ổn định đã tăng gấp đôi, chưa bao gồm chi tiêu tài chính địa phương để duy trì sự ổn định. Nếu tính theo tỷ lệ chi tiêu 1:1 giữa trung ương và địa phương, chính phủ ĐCSTQ sẽ chi gần 3 nghìn tỷ nhân dân tệ để duy trì sự ổn định trong năm nay. Điều này cho thấy tình hình duy trì sự ổn định của ĐCSTQ nghiêm trọng như thế nào.
6. Kẻ quyền thế bỏ thuyền đào tẩu, lòng dân nổi sóng
Quan chức bỏ thuyền đào tẩu, đây là bằng chứng mạnh nhất cho thấy cơ đồ của ĐCSTQ sẽ sụp đổ. Cựu Chủ tịch Báo chí Học viện Quân sự Trung Quốc Tân Tử Lăng từng tiết lộ với giới truyền thông rằng: Trước thềm Đại hội ĐCSTQ lần thứ 18, quan chức cấp cao ĐCSTQ là Lý Nguyên Xương đã tiến hành một cuộc điều tra, thân nhân và con cái các Ủy viên Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương đã định cư, mua nhà ở nước ngoài, trên 85% sẵn sàng từ bỏ chức vụ và trốn chạy.
Truyền thông Hồng Kông dẫn số liệu thống kê từ cơ quan nội chính ĐCSTQ vào năm 2012 cho thấy 90% thân nhân của các ủy viên Trung ương đã di cư ra nước ngoài. Lâm Triết, một giáo sư tại Trường Đảng của ĐCSTQ, tiết lộ tại “Lưỡng Hội” của ĐCSTQ trong mười năm từ 1995 đến 2005, ĐCSTQ có 1,18 triệu công chức có vợ/chồng và con cái đã định cư ở nước ngoài hoặc đã nhập quốc tịch nước ngoài.
Một số học giả tiết lộ rằng các quan chức cấp cao và quyền lực của ĐCSTQ đang che giấu một “kế hoạch đắm thuyền”, và Trung Nam Hải vô cùng lo lắng về kế hoạch này. Để ngăn chặn tình trạng quan chức bỏ trốn, bắt đầu từ năm 2018, chính quyền ĐCSTQ đã tăng cường công tác kiểm soát xuất nhập cảnh đối với các quan chức đảng và chính quyền các cấp.
Theo quy định do Văn phòng Truy đuổi Đào tẩu Bắc Kinh ban hành, các giấy phép ra nước ngoài vì mục đích riêng phải được ủy ban thị trấn kiểm tra nghiêm ngặt và chấp thuận. Các chứng chỉ, giấy phép đã xin đi nước ngoài với mục đích riêng phải được giao cho phòng tổ chức cán bộ thị trấn để lưu trữ tập trung. Trước chuyến đi, thị trấn sẽ giáo dục và nhận lại giấy tờ kịp thời sau khi về nước.
Các quan chức đảng và chính phủ của thành phố, miễn là họ nhập cảnh hoặc rời khỏi biên giới quốc gia với lý do riêng mà không tuân theo các thủ tục thông thường, phải báo cáo ngay cho Văn phòng Truy đuổi Đào tẩu của thành phố.
Tuy nhiên, ĐCSTQ vẫn rất khó để phòng ngừa phong trào đào tẩu nầy. Tờ Vision Times tiếng Hoa, 03/08/2020, nêu tỉ mỉ những hình thức di chuyển tài sản ra nước ngoài của tầng lớp quyền lực của ĐCSTQ bao gồm các nhóm quan liêu đặc quyền, thế hệ đỏ thứ hai (hồng nhị đại), thế hệ quan chức thứ hai (quan nhị đại), thương gia đỏ (doanh nghiệp nhà nước), một số doanh nghiệp tư nhân hạng sao, các tầng lớp trong vòng tròn lợi ích nhóm, v.v…
Của cải di dời gồm có tiền mặt, tiền gửi bằng nhân dân tệ, trái phiếu, cổ phần, bất động sản, vàng và đồ trang sức, vốn và tài sản trong nước khác bằng đồng nhân dân tệ. Nơi đến của những tài sản bất minh nầy gồm châu Âu, Mỹ, Canada, Úc, Nhật Bản, New Zealand, v.v., bao gồm cả vốn và nhân sự.
Sau đó, chuyển đổi tài sản và vốn bằng nhân dân tệ sang đô la Mỹ hoặc euro, bảng Anh, Yen … và đầu tư “thẻ xanh” – một dạng đầu tư vốn ra nước ngoài để đổi lấy quy chế thường trú nhân chờ nhập tịch vào các nước nhận tài sản. Các kênh và phương thức được sử dụng để thực hiện việc “di dời” nói trên giúp họ rửa sạch tiền bẩn và bảo hiểm rủi ro nguồn vốn, bảo mật và tái phân bổ tài sản của giới cao tầng trên phạm vi toàn cầu.
Quan chức ĐCSTQ và các đại gia sân sau của họ cũng còn dùng kênh “Ngân hàng ngầm” và tài khoản của các kênh thương mại xuất nhập khẩu. Các tài khoản như vậy thường được rửa tương đối sạch sẽ. Ngoài ra kênh ngân hàng trong nước TC và nước ngoài như chẳng hạn như HSBC, Standard Chartered và Citibank cũng được sử dụng.
Thêm nữa là họ cũng còn dùng cả các kênh đầu tư ra nước ngoài và mua bán sáp nhập của nhà nước TC. Các kênh nói trên, với các cấp độ khác nhau được cho là những cách chính để tầng lớp quyền thế di dời của cải khỏi Trung Quốc.
Điều gì sẽ xảy ra nếu việc di dời của cải của giới quyền thế về cơ bản hoàn tất? Có kịch bản là, sau khi các quỹ quy mô lớn rút khỏi Trung Quốc thì tỷ giá nhân dân tệ sẽ mất giá mạnh, lúc này vốn chuyển ra nước ngoài chuyển thành đô la Mỹ sẽ quay vòng đổi lại sang nhân dân tệ để vào Trung Quốc, tài sản nhân dân tệ trong tay giới quyền thế sẽ tăng vọt.
Đặc biệt trong khoảng thời gian phá giá tiền nếu mua lại tài sản bằng đồng nhân dân tệ thì sẽ là cơ hội thu được lợi nhuận khổng lồ. Trước đây, các tập đoàn An Bang, Vạn Đạt, Tiền Hải, Hằng Đại và các ông trùm đội mũ doanh nhân đỏ khác đều đã thực hiện các thương vụ đầu tư quy mô lớn ở nước ngoài. Quy mô và phương thức vận hành vốn của họ không phải thứ mà người bình thường có thể làm được — những điều này nằm ở bên trong tầng nước sâu tại TC.
Theo bản tin ngày 21/09/2020 của NBC News: “Giám đốc Ma Xiaohong và Tập đoàn Dandong Hongxiang đã chuyển tiền đến Triều Tiên qua Trung Quốc, Singapore, Campuchia, Mỹ và các nơi khác, sử dụng một loạt các công ty vỏ bọc để chuyển hàng chục triệu USD thông qua các ngân hàng của Mỹ ở New York”.
7. Đốt sách diệt trí thức và diệt chủng hàng loạt
Kể từ khi ĐCSTQ lên nắm quyền, các vụ đốt sách diệt trí thức đối kháng, diệt chủng hàng loạt chưa bao giờ dừng lại. Kể từ thời Mao Trạch Đông, ĐCSTQ đã cấm sách, cấm ngôn luận, đấu tố, giết địa chủ, tư bản, cánh hữu và phá hủy đền thờ tổ tiên. Vào thời đại của Đặng Tiểu Bình, những sinh viên tham gia Phong trào Dân chủ đã bị thảm sát tại Quảng trường Thiên An Môn vào ngày 04/06/1989.
Vào thời đại của Giang Trạch Dân và Hồ Cẩm Đào, các nhóm tôn giáo như Tân Cương, Tây Tạng và Pháp Luân Công đã bị bức hại và tiêu diệt. Hiện tại, ĐCSTQ không chỉ công khai đốt sách diệt trí thức đối kháng, mà còn phá bỏ các nhà thờ, bắt các nhà sư và mục sư, linh mục hát các bài hát nhạc đỏ, xây dựng trại tập trung ở Tân Cương để giam cầm hàng triệu người Duy Ngô Nhĩ và bắt giữ hơn 9000 người biểu tình ở Hồng Kông, thậm chí cả trẻ em dưới 18 tuổi.
Chính vì các cuộc đàn áp nhân quyền tàn bạo và vô nhân đạo của ĐCSTQ trong nước, đã gây ra sự phẫn nộ của cộng đồng quốc tế. Năm 2018, Tổ chức Nhân quyền Liên hợp quốc đã liệt Trung Quốc dưới thời ĐCSTQ là “quốc gia đáng xấu hổ nhất trên thế giới”. Từ năm 2016 đến nay, Hoa Kỳ và các nước phương Tây khác đã liên tiếp ban hành “Đạo luật trách nhiệm giải trình nhân quyền Magnitsky toàn cầu”, “Đạo luật dân chủ và nhân quyền Hồng Kông” và “Tuyên ngôn nhân quyền Tân Cương” nhằm ngăn chặn cuộc đàn áp nhân quyền của ĐCSTQ.
Với sự bắt đầu của “cuộc chiến bảo vệ nhân quyền” toàn cầu, một số lượng lớn “những kẻ phản bội nhân quyền” của ĐCSTQ đã bắt đầu nhận các lệnh trừng phạt quốc tế. Điều này cũng chỉ ra rằng ngày tàn của ĐCSTQ đã đến.
8. Xem nền văn minh là kẻ thù, và liên minh với các tổ chức khủng bố
ĐCSTQ coi Hoa Kỳ và các nền dân chủ phương Tây khác là kẻ thù, và liên minh với các chế độ độc tài và các nước Hồi giáo dính dáng đến khủng bố. Đây là chính sách đối ngoại hiện tại của ĐCSTQ. Kể từ khi lên nắm quyền lãnh đạo ĐCSTQ, ông Tập Cận Bình chủ trương đường lối ngoại giao nước lớn.
Trong khi thách thức vai trò lãnh đạo toàn cầu của Hoa Kỳ, ông ta cũng tham gia vào việc mở rộng quân sự và xâm nhập chính trị trên toàn cầu, xuất khẩu tham nhũng sang các nước phát triển, và xuất khẩu sự cai trị độc đoán của ĐCSTQ sang một số nước lạc hậu.
Ngoài miệng ông Tập thì nói rằng để khai phóng phát triển nhân loại, ông ta đưa ra một cộng đồng TC với tương lai chung cho nhân loại, biến Trung Quốc thành kẻ thù của các nước văn minh, và liên minh với các quốc gia lạc hậu và khủng bố như Iran, Taliban và Al-Qaeda là những quốc gia và tổ chức khủng bố đã được cộng đồng quốc tế công nhận.
Đây cũng là mục tiêu tấn công và trừng phạt trọng điểm của Mỹ. Do đó, không một quốc gia dân chủ nào trên thế giới dám liên kết với Taliban, Al-Qaeda và Iran, vì không muốn trở thành kẻ thù của Hoa Kỳ và nền văn minh thế giới. Tuy nhiên, ĐCSTQ đã làm ngược lại. Đối với các quốc gia mà Hoa Kỳ muốn áp chế và trừng phạt thì TC coi là trọng điểm kết giao và ủng hộ mạnh mẽ.
Chẳng hạn như: Nga, Iran, Venezuela, Triều Tiên và Taliban. TC dùng các hành động đó để cho thế giới thấy rằng, ĐCSTQ phải là kẻ thù của Hoa Kỳ và thế giới văn minh. Trước những gì mà ĐCSTQ đã làm trên phạm vi quốc tế, Hoa Kỳ đã bắt đầu một cuộc phản công toàn diện.
Vào ngày 10/12/2019 (Ngày Nhân quyền Quốc tế), Quốc hội Hoa Kỳ đã ban hành 72 “Lệnh trừng phạt Magnitsky toàn cầu” chỉ trong một ngày. Tại cuộc họp báo ngày hôm đó, Ngoại trưởng Mỹ Pompeo nói với giới truyền thông rằng ĐCSTQ đã thành công trong việc biến Trung Quốc thành “quốc gia thủ ác” toàn cầu. Có thể thấy, hoàn cảnh ngoại giao của Trung Quốc đã ác hóa đến mức độ nào.
9. Mô hình quản trị nhà nước lỗi thời
ĐCSTQ để duy trì chế độ độc tài của mình, tại Đại hội 19 diễn ra vào năm 2018, ĐCSTQ đã xây dựng mô hình mới “Chủ nghĩa xã hội đặc sắc Tập Cận Bình với thời đại mới”. Nhưng dù thay đổi thế nào, mô hình lạc hậu chính là lý do chính khiến ĐCSTQ lúng túng khi hội nhập vào thế giới văn minh hiện đại.
Chín sự kiện trên chắc chắn là 9 trọng điểm báo trước sự sụp đổ cận kề của ĐCSTQ. Do đó, ĐCSTQ chỉ còn cách rút lui khỏi vũ đài lịch sử thế giới văn minh. Dù ĐCSTQ có dùng bất kể lý thuyết nào để đo lường thì 9 sự kiện trên cũng đã thỏa mãn đầy đủ các điều kiện để sụp đổ. ĐCSTQ vẫn còn tồn tại cho đến nay là do chính sách sai lầm của Nixon-Kissinger đưa tay Mỹ cứu vớt một nước TC bế tắt từ 1972 đến 2016.
Bây giờ ĐCSTQ chỉ còn có lửa Internet như chiếc phao cứu sinh. Tuy nhiên, trong thời buổi toàn cầu hóa thông tin ngày nay, có thể thấy trước rằng, bức tường lửa dù có mạnh đến đâu cũng không thể ngăn được làn sóng trào dâng của thời đại. Bất kể những người nắm quyền lực của ĐCSTQ xoay trở như thế nào cũng không thể thay đổi được vận mệnh sắp tới của ĐCSTQ.
Từ năm 1990 ĐCSVN tự nguyện sao chép y nguyên chính sách của ĐCSTQ để áp dụng cho Việt Nam trong suốt 30 năm qua, nên ĐCSVN đã tự mình chui vào nguy cơ sụp đổ do 9 sự kiện nói trên, trừ sự kiện số 8.
*Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả