Nguyễn Thị Thanh Nhàn kẻ chủ mưu và đứng sau đề án bắt học sinh mua máy tính bảng sặc mùi tiền?
Còn nhớ thời điểm năm 2015, Đề án “Thí điểm mô hình đổi mới cơ bản và toàn diện giáo dục tiểu học từ lớp 1 đến lớp 3 tại TP.HCM năm học 2014 – 2015” được vẽ ra như sau: Toàn bộ sách giáo khoa (SGK) truyền thống được đưa vào sách điện tử dưới dạng 3D kết hợp với âm thanh, hình ảnh được cài đặt vào máy tính bảng.
Theo đó mỗi học sinh tiểu học bị ép mua một máy tính bảng dùng thay cho sách giáo khoa.
Nếu dự án được thông qua, mỗi em học sinh sẽ phải mua một máy tính bảng với giá cắt cổ lên đến 3 triệu đồng. Trên thực tế, giá trị thực của loại máy này chỉ vào khoảng 500 – 700 ngàn/máy.
Cũng theo đề án, kinh phí thực hiện là khoảng 4.000 tỷ đồng cho 327.127 học sinh từ lớp 1 đến lớp 3, trong đó có 5.334 học sinh thuộc diện chính sách sẽ do ngân sách nhà nước chi.
Đề án này vừa đưa ra đã tạo nên làn sóng phản đối dữ dội từ phía dư luận. Lí do là Việt Nam và các nước trên thế giới đang cố hạn chế trẻ nhỏ sử dụng nhiều màn hình điện tử vì nó gây hại đến sức khỏe tâm thần của trẻ.
Theo đề án, kinh phí để thực hiện là 4.000 tỷ đồng, một số tiền rất lớn. Và ai cũng hiểu, nếu nó được triển khai thì lợi lộc đem về cho những người liên quan là không nhỏ.
Và với đề án sử dụng máy tính bảng cho việc học tập của con trẻ, ai cũng thấy phảng phất đâu đây câu nói mà xuất hiện nhiều trong vài năm nay: “Muốn ăn phải vẽ ra dự án”.
Khi vụ việc được phanh phui, dư luận tiếp tục đổ dồn sự chú ý về phía bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn – Tổng giám đốc Công ty Cổ phần Tiến bộ Quốc Tế (AIC), trực thuộc bộ Giao Thông Vận Tải.
Công ty AIC của bà Nhàn được cho là thủ phạm đã ‘xúi dại’ và móc nối với sở GD&ĐT TP.HCM thực hiện dự án ‘sặc mùi tiền’ như trên. Khi được thông qua, AIC sẽ là công ty nhập khẩu loại máy tính bảng này về để ‘chặt chém’ các em học sinh.
Dĩ nhiên, sự tham lam đến mức lú lẫn trước đồng tiền của đám quan chức trong sở GD&ĐT TP.HCM là quá rõ ràng.
Ít ai biết được rằng, bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn nổi tiếng ở Bắc Ninh với cái tên “Nhàn đấu”, ám chỉ biệt tài đấu thầu chắc chắn là trúng của bà ta, và trở thành siêu lừa có hạng.
AIC thành lập Cty CP Bất động sản AIC để ôm hai dự án lớn hàng chục hecta ở thành phố Hà Nội rồi sau đó bỏ hoang từ đó đến nay, gây kiện tụng và phẫn nộ trong dân.
Năm 2010, UBND TP Hà Nội phê duyệt chủ trương đầu tư Dự án Xây dựng nhà máy xử lý rác thải sinh hoạt tại xã Nam Sơn cho AIC theo hình thức BOT (xây dựng – kinh doanh – chuyển giao) với kỳ vọng sẽ giải quyết được bài toán quá tải rác thải sinh hoạt kéo dài nhiều năm. Nhưng sau khi ôm đất vàng của thành phố và ôm đất lúa của người dân để phân lô bán nền hoặc bỏ hoang, rồi tháo chạy, không thực hiện dự án, Nguyễn Thị Thanh Nhàn đã gây ra nhiều bức xúc cho chính quyền sở tại và người dân.
Năm 2013, AIC ăn được phi vụ khổng lồ, khi nhập 150 lò đốt rác thải cũ của Nhật với tổng giá 45.000 USD, nhưng bán cho các bệnh viện làm lò đốt rác thải y tế, tổng thu khoảng 300 tỷ đồng.
Tháng 9/2013, một phi vụ lừa thành công nữa của AIC. Nguyễn Thị Thanh Nhàn thầu “Xây dựng lắp đặt vận hành nhà máy rác thải An Khê” tổng vốn đầu tư cho nhà máy là 117 tỉ đồng.
Nhà máy xây dựng xong, không hoạt động được, do máy móc cũ hư hỏng. AIC và Nhàn ôm gần 120 tỷ bỏ chạy, để lại chủ đầu tư là UBND thị xã An Khê, tỉnh Gia Lai một đống sắt bỏ hoang từ đó đến nay.
Trong một dự án đấu thầu xử lý rác thải ở tỉnh Sơn La, khi công ty AIC bị đánh rớt do giá bỏ thầu cao gấp 3 lần so với giá trúng thầu của một công ty khác tại Nghệ An, bà Nhàn đã lập tức gọi điện thoại đến một ‘ông lớn’ ở trung ương nhờ “can thiệp”.
Cú điện thoại của ‘ông lớn’ đủ sức dằn mặt ban quản lý đấu thầu. Kết quả AIC lại trúng thầu ở dự án này.
Ai ‘chống lưng’ cho bà Nhàn và AIC?
‘Ông lớn’ ở đây không ai khác chính là đồng chí X – tức đương kim thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng thời điểm đó.
Từ hồi còn làm trong lĩnh vực xuất nhập khẩu, bà Nhàn có mối quan hệ rất thân thiết với đồng chí X.
Khi đồng chí X vươn đến một tầm cao hơn thì bà Nhàn cũng có một vị trí khá vững chắc sau lưng.
Quyền lực của người phụ nữ này cũng tỷ lệ thuận với sự lên cao của đồng chí X. Bên cạnh việc thu tóm các thế lực trong uỷ ban, công an, Phật giáo… bà Nhàn còn được bảo kê bởi một số nhà báo “ruột”, cụ thể là một số nhân vật có máu mặt ở toà soạn báo Dân Trí, Pháp Luật Việt Nam.
Những năm 2006-2007, bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn là một cái tên khá hot với báo chí và truyền thông trong nước.
Trở lại với chiến dịch PR cho AIC trong dự án bán máy tính bảng, nhiều phóng viên tại một số báo cũng vào cuộc. Phóng viên Thanh Bình (báo Dân Trí) có bài “Nữ doanh nhân có tầm nhìn tiên phong” vào tháng 1/2014, sau đó báo Pháp Luật Việt Nam dẫn về https://baophapluat.vn/nu-doanh-nhan-co-tam-nhin-tien…
Để vận động cho chiến dịch này, AIC đã lên kế hoạch đưa một số hiệu trưởng trường tiểu học và các quan chức Sở GD – ĐT và phóng viên báo Pháp Luật Việt Nam đi tham quan Hàn Quốc, mục đích nhằm ‘bôi trơn’ dự án.
Những tưởng dự án này sẽ được thông qua trơn tru, nhưng không ngờ nó bị phản đối từ nhiều phía khiến Sở GD&ĐT TP.HCM buộc phải chối bỏ việc có liên quan đến AIC.
Thêm một lần nữa, phóng viên AP báo Pháp Luật Việt Nam phải nhảy vào cứu bồ bằng bài phỏng vấn sặc mùi tuyên truyền cho AIC https://baophapluat.vn/bi-don-hau-thuan-cho-de-an-may…
Quyết tâm bảo vệ dự án này bằng mọi giá, nhà báo LTTL đã ra mặt trên mạng xã hội bằng cách kêu gọi công an vào cuộc khi đọc được những bài viết trái chiều về Nguyễn Thị Thanh Nhàn.
Nguyễn Thị Thanh Nhàn và AIC không chỉ dừng lại ở XKLĐ. Bà ta cho lập hàng chục công ty con trên toàn quốc, tạo thành AIC Group. Lĩnh vực mà Nhàn công khai công bố nhúng tay vào không khác gì một chính phủ thu nhỏ: Bất động sản; Y tế; Giáo dục; Dạy nghề; Đào tạo nhân lực; Xử lý ô nhiễm và kiểm soát môi trường; Chống biến đổi khí hậu; Khoa học công nghệ; Giao thông; Công nghệ thông tin; Phòng cháy chữa cháy; Đầu tư; Tư vấn; Tài chính ngân hàng; Xuất khẩu lao động.
Tham vọng của Nguyễn Thị Thanh Nhàn đúng là không có điểm dừng. Ngàn tỷ, học hàm, học vị “đụng nóc nhà” vẫn chưa đủ. Năm 2017, Nhàn chạy để Tạp chí Forbes Việt Nam đưa tên mình vào danh sách công bố “50 Phụ nữ ảnh hưởng nhất Việt Nam năm 2017”, xếp trong “top 10” cùng các chính trị gia là Uỷ viên Bộ chính trị Nguyễn Thị Kim Ngân, Tòng Thị Phóng, Trương Thị Mai.
Nguyễn Thị Thanh Nhàn đi đâu cũng “nổ” tung trời, rằng AIC Group khai dân trí Việt Nam, mở cánh cửa quốc gia thông minh. Báo chí thổi AIC Group thành doanh nghiệp tiên phong trong việc cung cấp các thiết bị, giải pháp công nghệ phục vụ cho quá trình chuyển đổi số, xây dựng chính quyền điện tử, thành phố thông minh cho các địa phương, đơn vị.
Nhờ vậy, khắp 63 tỉnh thành và các bộ ban ngành trải thảm đón Nguyễn Thị Thanh Nhàn đến xây dựng và bấm nút “đề án thông minh công nghệ 4.0”. Đơn giản nơi nào cũng muốn địa phương, đơn vị mình “thông minh”, không ai muốn “lú”. Cứ thế ngàn tỷ khắp mọi miền tự nguyện vào túi, vì thế chỉ buôn nước bọt, mà Nguyễn Thị Thanh Nhàn tự tin phấn đấu đạt doanh thu 1,2 tỷ USD/ năm.
Và nhờ sự “giúp đỡ” bảo kê của các “anh đại, chị đại” mà Nguyễn Thị Thanh Nhàn vẫn thắng thầu rất nhiều các dự án trăm tỷ, ngàn tỷ trên khắp đất nước.
– Tại Hà Nội: 41 tỷ. AIC trúng gói thầu số “Mua sắm thiết bị học tập” từ Sở Giáo dục và Đào tạo Hà Nội.
– Tại TP HCM: Đề án “Thí điểm mô hình đổi mới cơ bản và toàn diện giáo dục tiểu học từ lớp 1 đến lớp 3 tại TP.HCM năm học 2014-2015” với kinh phí thực hiện là 4.000 tỉ đồng. AIC của Nhàn nhập laptop của Trung Quốc giá 900 ngàn về bán chi dự án 5 triệu / cái. Như vậy vốn bỏ ra tầm 500 triệu, thu về 4000 tỷ, người ta ước tính Nhàn đã “xơi” được 3500 tỷ.
– Tại Bắc Ninh: 99 tỷ. Gói thầu “Mua sắm thiết bị tin học và thiết bị phòng học đa năng trang bị cho các trường học”.
– Tại Sơn La: 11 tỷ. Gói thầu lắp đặt “Nâng cấp hệ thống xử lý chất thải y tế Bệnh viện”.
– Tại Tây Ninh: 99 tỷ. Gói thầu thuộc dự án: “Nâng cấp, cải tạo hệ thống xử lý chất thải y tế tại bệnh viện”.
– Tại Đồng Nai: 64 tỷ. Gói thầu “Xây dựng Hệ thống xử lý chất thải y tế cho các Trung tâm y tế, phòng khám”.
Cũng cần nói thêm, năm 1993 Nguyễn Thị Thanh Nhàn kết hôn, sinh được hai cô con gái. Đa mang và để rảnh tay “ngoại giao”, bà ta ly dị thẳng thừng người chồng ở quê nhà. Từ đó, đi đâu Nhàn cũng bóng gió nói về các mối quan hệ “nghiêng trời”, cùng dáng dấp những người đàn ông quyền lực trong bóng tối…
Thế nhưng, có một điều người dân ở những nơi Nhàn đã đi qua đều cho rằng, những phi vụ lọc lừa kiếm tiền trên sức khỏe của dân, sự hình thành nhân cách và tri thức của học sinh, là kiểu kiếm tiền khốn nạn, tồi tệ và vô đạo nhất.
Những kẻ ngồi trên “đỉnh cao chói lọi” bán rẻ lương tâm, câu kết nhau hút máu nhân dân, làm nghèo đất nước, kéo đất nước đi thụt lùi, sớm muộn gì cũng sẽ trả giá cho tội lỗi của mình.
Thu Hà.
(*) Tựa do VNTB đặt