VNTB – Đồng minh quân sự duy nhất của Việt Nam

VNTB – Đồng minh quân sự duy nhất của Việt Nam

Khánh An dịch

 

(VNTB) – Mối quan hệ lâu đời của Việt Nam với nước láng giềng Lào tạo thành một liên minh trên mọi phương diện.

 

Khanh Vu

Việt Nam có đồng minh quân sự không? Chính sách quốc phòng “Ba không” của Việt Nam – không liên minh quân sự, không đặt căn cứ quân sự nước ngoài trên lãnh thổ Việt Nam và không dựa vào bất kỳ nước nào để chống lại các nước khác – nói rằng không.

Thật vậy, kể từ khi Chiến tranh Lạnh kết thúc, Việt Nam đã chấp nhận một chính sách ngoại giao đa phương : cố gắng cải thiện quan hệ với các cường quốc và tham gia vào các thể chế đa phương trong khi né tránh việc ký kết các liên minh quân sự theo kiểu thời Chiến tranh Lạnh nhằm tránh bị bỏ rơi.

Trong khi các học giả trả nhiều tiền chú ý đối với sườn phía đông của Việt Nam – Biển Đông – nhiều người quên rằng sườn phía tây của Việt Nam cũng là chìa khóa cho an ninh quốc gia. Đây cũng là quê hương của đồng minh quân sự duy nhất của Việt Nam trong thời kỳ hậu Chiến tranh Lạnh.

Việt Nam đã ký các Hiệp ước Thân thiện và Hợp tác với Lào năm 1977, cùng thời điểm Việt Nam ký kết Hiệp ước Thân thiện và Hợp tác với Liên Xô năm 1978. Hiệp ước Việt-Lào vẫn có hiệu lực cho đến ngày nay và vào dịp kỷ niệm 35 năm thành lập năm 2012, Ban Tuyên giáo Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) đã mô tả hiệp ước này là “hiệp ước quốc phòng. ” Ba năm sau, Bộ Quốc phòng Việt Nam gọi Hiệp ước là “hiệp ước phòng thủ lẫn nhau. ”

Sự tồn tại của liên minh quân sự duy nhất của Việt Nam mâu thuẫn với tranh luận rằng Việt Nam sẽ không tham gia một liên minh vì nước này muốn được bảo vệ bằng chính sách “Ba không”. Do đó, điều quan trọng là phải phân tích lý do tại sao liên minh Việt Nam-Lào vẫn tồn tại sau khi Chiến tranh Lạnh kết thúc và tiếp tục quan trọng cho đến ngày nay.

Câu chuyện về một liên minh

Mối quan hệ cộng sản giữa Việt Nam và Lào có từ những năm Chiến tranh Việt Nam, khi Bắc Việt hỗ trợ cộng sản Pathet Lào trong các cuộc đấu tranh vũ trang chống lại Vương quốc Lào. Đổi lại, Pathet Lào cho Bắc Việt Nam tiếp cận lãnh thổ của mình để vận chuyển các lực lượng vũ trang và quân nhu qua đường mòn Hồ Chí Minh đến Nam Việt Nam.

Chiến thắng của Pathet Lào trong cuộc nội chiến ở Lào phần lớn nhờ sự trợ giúp của Bắc Việt. Hai nước ngày càng thân thiết hơn sau năm 1975 và Việt Nam đã giúp Lào thành lập chính phủ Cộng sản và viện trợ kinh tế.

Hiệp ước do đó có lợi cho cả hai bên. Lào vẫn phải vật lộn với Quân đội Hmong do Cơ quan Tình báo Trung ương (CIA) huấn luyện và được Trung Quốc hậu thuẫn cũng như các lực lượng nổi dậy khác. Đối với Việt Nam, Hà Nội cần phải bảo đảm sườn phía Tây của mình bằng cách để Lào dưới sự giám hộ của mình trong bối cảnh quan hệ với Trung Quốc ngày càng xấu đi.

Mặc dù thực tế là Hiệp ước không có điều khoản chỉ rõ ràng về một liên minh quân sự, điều khoản thứ hai nêu rõ “hai bên cam kết hợp tác chặt chẽ nhằm tăng cường khả năng quốc phòng, bảo vệ độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ”. Hiệp ước ban đầu có hiệu lực trong 25 năm (1977-2002), tự động gia hạn 10 năm theo định kỳ trừ khi một trong hai bên ra hiệu muốn bãi bỏ hiệp ước bằng các văn bản một năm trước ngày hết hạn.

Mặc dù hai nước không xem hiệp ước này như một hiệp ước quốc phòng vào thời điểm đó, nhưng hiệp ước nàylàm nền cho Việt Nam đưa từ 40.000 đến 60.000 quân sang trú đóng trên đất Lào để giúp bảo vệ chính phủ Pathet non trẻ và cân bằng với ảnh hưởng của Trung Quốc ở Bắc Lào. Theo lời của Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam lúc bấy giờ là Lê Duẩn, hiệp ước thể hiện rằng hai nước sẽ “gắn bó với nhau mãi mãi trong sự nghiệp xây dựng xã hội chủ nghĩa và bảo vệ Tổ quốc”.

Hiệp ước đặt Lào hoàn toàn dưới cái bóng của Việt Nam, cho phép Hà Nội yêu cầu Lào cắt đứt mối quan hệ của họ với Trung Quốc vào cuối những năm 1970 mặc dù một động thái như vậy làm tổn hại đến lợi ích quốc gia của Lào. Vientiane cũng công nhận chính phủ Heng Samrin mà Việt Nam đã lập nên ở Campuchia sau khi lật đổ chế độ Khmer Đỏ diệt chủng vào năm 1979.

Trong thời gian gần đây, hiệp ước tiếp tục trở thành trụ cột của mối quan hệ Việt Nam – Lào. Hợp tác quốc phòng lẫn nhau nằm trong mục đích của hiệp ước. Hà Nội cũng có đã giúp Lào đào tạo cán bộ Đảng và tạo điều kiện cho nước này tiếp cận Biển Đông. Tại Đại hội thể thao Đông Nam Á 2009 tại Lào, Việt Nam thậm chí gởi nhân viên giúp Lào đăng cai thành công sự kiện. Nhiều người Việt Nam gọi Lào là “đất nước anh em” và cư dân mạng Việt Nam thường dùng tên thân mật “Đông Lào” để chỉ Việt Nam.

Lực lượng an ninh của Việt Nam có đã giúp Lào duy trì sự ổn định trong nước trong một số trường hợp, cụ thể là sau vụ tấn công khủng bố năm 2000 ở Viêng Chăn và cuộc nổi loạn năm 2003 ở tỉnh Houaphan. Điều quan trọng là Việt Nam xem xét liên minh với Lào đã thành công trong việc ngăn chặn các mối đe dọa xuất hiện ở biên giới phía Tây và bảo vệ đất nước từ xa. Hà Nội gọi Hiệp ước này là một hiệp ước phòng vệ lẫn nhau vào năm 2015 là một lời nhắc nhở về tầm quan trọng của liên minh đối với an ninh của Việt Nam trong 40 năm qua.

Điều gì làm cho Liên minh thành công như vậy?

Có hai yếu tố chính có thể giải thích sự liên tục của liên minh Việt-Lào trong Chiến tranh Lạnh trong thế giới hậu Chiến tranh Lạnh: lợi ích an ninh và các giá trị chính trị chung. Hà Nội coi Vientiane không chỉ đơn giản là một đối tác an ninh mà còn là một người đồng chí.

Hiệp ước nêu rõ rằng liên minh đã bắt nguồn “ từ tinh thần quốc tế vô sản” và “chủ nghĩa Mác – Lê-nin” với mục tiêu góp phần chung sức xây dựng chủ nghĩa xã hội. Các giá trị tư tưởng được chia sẻ có xu hướng ràng buộc các đồng minh với nhau, vì họ có nhiều khả năng tin tưởng lẫn nhau để không phá hoại các trật tự chính trị trong nước.

Sự tin tưởng về ý thức hệ đó càng quan trọng hơn đối với cả Việt Nam và Lào sau khi khối Xô Viết tan rã. Cả hai quốc gia nghiễm nhiên khẳng định mối quan hệ giữa hai đảng cũng như mối quan hệ quân sự.

Yếu tố ý thức hệ là đặc điểm chủ yếu còn thiếu trong mối quan hệ Việt Nam – Hoa Kỳ. Mặc dù Washington và Hà Nội cùng chia sẻ lợi ích an ninh ở Biển Đông, nhưng hai nước có những giá trị chính trị khác nhau. Chính quyền Trump thường xuyên lên ánĐảng Cộng sản Trung Quốc đã đưa quan hệ Việt – Mỹ không đồng thuận.

Tổng thống đắc cử Joe Biden’s nhấn mạnh về một “hội nghị thượng đỉnh của các nền dân chủ” giữa các đồng minh của Hoa Kỳ có thể xa lánh và kích hoạt sự nghi ngờ về sự trường tồn của Hà Nội đối với các thế lực thù địch châm ngòi cho cuộc cách mạng màu.

Rõ ràng Việt Nam không muốn trở thành đồng minh quân sự của Hoa Kỳ vì sợ gây ra những mối thù không đáng có với Trung Quốc, nhưng sự khác biệt về giá trị chính trị cũng đóng vai trò trong việc tạo điều kiện cho sự tin cậy lẫn nhau vượt ra ngoài lợi ích an ninh chung.

Nghiên cứu điển hình về liên minh Việt-Lào cho thấy rằng Việt Nam chỉ sẵn sàng hình thành các liên minh quân sự nếu chắc chắn rằng liên minh đó sẽ không làm suy yếu quyền lực chính trị trong nước của Hà Nội. Các ngoại lệ đối với chính sách “Ba không” có thể chỉ là một nhà nước chia sẻ cả lợi ích an ninh và các giá trị ý thức hệ với Việt Nam.

*Khang Vu là nghiên cứu sinh tiến sĩ Khoa Khoa học Chính trị tại Boston College.

Nguồn: https://thediplomat.com/2020/12/vietnams-sole-military-ally/


CATEGORIES
TAGS
Share This

COMMENTS

Wordpress (0)