Minh Quân
(VNTB)- Tăng giá và thuế má là một trong những biểu đạt cực đoan nhất trong giai đoạn cuối của một cơ chế cưỡng bức và cưỡng đoạt.
Trong khi Bộ Tài chính và Bộ Công thương chưa bao giờ chịu thừa nhận việc tăng giá xăng dầu vô tội vạ là dẫn đến lạm phát tăng vọt, một cơ quan thuộc Chính phủ là Ủy ban Giám sát Tài chính Quốc gia đã cho biết: lạm phát tháng 2/2017 tăng 0,69% so với đầu năm nhưng tăng tới 5,02% so với cùng kỳ năm trước. Nguyên nhân chủ yếu của chỉ số giá tiêu dùng tăng mạnh như trên là do giá nhóm giao thông tăng 9,97% so với cùng kỳ do giá xăng dầu tháng 1/2017 tăng mạnh so với năm trước (tăng khoảng 13% so cùng kỳ); và cũng do chịu tác động một phần của việc tăng giá dịch vụ y tế, giáo dục theo lộ trình tại một số tỉnh, thành (giá dịch vụ y tế và giáo dục tăng lần lượt 57,21% và 10,07% so với cùng kỳ 2016).
Không phải cho tới giờ doanh nghiệp độc quyềnvề giá xăng dầu là Tập đoàn Xăng dầu Việt Nam (Petrolimex) mới làm nên tội trạng khi kích động lạm phát. Nhiều năm trước, đặc biệt dưới thời Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và Bộ trưởng công hương Vũ Huy Hoàng, trục tam giác Petrolimex – Bộ Công thương – Bộ Tài chính đã luôn kích hoạt giá xăng dầu để “tận khoan sức dân”.
Bất chấp việc Petrolimex thua lỗ đến 10.700 tỷ đồng trong năm 2008 từ những khoản đầu tư trái ngành vào chứng khoán, bất động sản và bảo hiểm, chiến dịch tăng giá xăng dầu đã luôn được những người đứng đầu Petrolimex âm thầm chuẩn bị và được lãnh đạo Bộ Công thương và Bộ Tài chính hỗ trợ theo chiến thuật: mỗi khi giá dầu thế giới tăng, doanh nghiệp lại được quyền xin tăng giá trực tiếp qua Bộ Tài chính hoặc gây sức ép bằng cách găm hàng, không bán…, hoặc được trích lập quỹ bình ổn. Còn khi giá dầu thế giới giảm, doanh nghiệp có thể từ từ xin giảm giá hoặc chờ quyết định từ cơ quan quản lý.
Đến đầu năm 2017, một lần nữa trong hai năm liên tiếp, cơ quan tham mưu đắc lực cho chính phủ và đảng là Bộ Tài chính lại tìm cách “móc túi” tuyệt đại đa số công dân và người nghèo bằng một bản dự thảo sửa đổi Luật thuế bảo vệ môi trường với 8.000 đồng đánh vào 1 lít xăng. Thậm chí Thứ trưởng Bộ Tài Chính Đỗ Hoàng Anh Tuấn xcòn làm nên một thành tích “liên sỉ” khi tuyên bố cơ chế đánh thuế này là “được lòng dân hơn”.
“Được lòng dân hơn” như thế nào?
Vào năm 2016, tổng số thu từ thuế bảo vệ môi trường đã tăng vọt gần gấp 4 lần so với năm 2014. Tuy nhiên, tỷ lệ thực chi để “bảo vệ môi trường” chỉ chiếm 30% số thu !
Tương lai và sinh mạng dân tộc Việt Nam lại đang phụ thuộc mật thiết vào những đợt tăng giá.
Tăng giá và thuế má là một trong những biểu đạt cực đoan nhất trong giai đoạn cuối của một cơ chế cưỡng bức và cưỡng đoạt. Sự tồn vong của đảng cầm quyền cũng lệ thuộc không khác hơn, nếu xét trên phương diện những thiệt hại về chính trị trên trường quốc tế và ngay trong lòng dân.
Với “triển vọng” tăng giá của Petrolimex, năm 2017 sẽ chứng kiến không phải mức lạm phát ‘dưới 5%” như “quyết tâm” của đảng, quốc hội và chính phủ, và chắc chắn lạm phát sẽ phi mã ít ra vài ba chục phần trăm và sẽ nhấn chìm thu nhập thực tế của các tầng lớp “còn đảng còn mình”.
Những đợt tăng giá bất tận của Petrolimex sẽ khiến cho những đồng lương hưu ít ỏi trở nên vô dụng trong bối cảnh mặt bằng giá hàng tiêu dùng thực tế cao ít nhất gấp ba lần chỉ số lạm phát.
Chịu nặng nề và thấm thía hơn hẳn so với lớp quan chức đương nhiệm “ăn của dân không chừa thứ gì”, giới hưu trí từng nguyện “trung với đảng” đang phải đối mặt với cơn đột biến co thắt túi tiền mà rất có thể sẽ dẫn đến vỡ quỹ lương hưu trong một tương lai không quá xa.