Võ Hàn Lam
(VNTB) – Mỗi ngày cứ mở cửa ra là xác định lỗ vốn, vì mỗi ngày phải chi 500.000 đồng mới đủ trang trải thuế, hoa chi, tiền mướn người phụ giúp, vệ sinh, tiền điện...
Lý do mua bán ế ẩm thì ai cũng biết là do dịch corona kéo quá dài, công nhân còn bị sa thải thì ai có thể dư dả tiền bạc để mua sắm như trước.
Trong khi đó, tiểu thương có ngày bán chỉ được 200.000 – 300.000 đồng, có ngày không bán được gì. Đỉnh điểm đầu tháng 4, khi thực hiện giãn cách xã hội để chống dịch, ban quản lý chợ vận động tiểu thương nghỉ dịch nên doanh số bằng 0. Nhiều tiểu thương kể rằng họ không trách cứ ban quản lý chợ, vì các vị trong ban quản lý đã tận tình hướng dẫn họ trong làm các loại đơn từ xin được miễn, giảm thuế do buôn bán ế ẩm, và cả khi buộc phải phần nào ‘bãi thị’ vì ‘cách ly toàn xã hội’.
Công tâm mà nói thì lỗi ở đây cũng chẳng phải ở chính quyền địa phương. Một viên chức quản lý của Cục thuế TP.HCM cho biết theo trình tự, thì cơ quan này soạn trình gửi lãnh đạo Ủy ban nhân dân thành phố, để nơi này bằng thẩm quyền sẽ đưa ra các kiến nghị liên quan với Bộ Tài chính; ví dụ như cần cho phép cơ quan thuế địa phương điều chỉnh ngay theo tỉ lệ giảm thực tế nếu số liệu kiểm tra cho thấy doanh thu có thay đổi, không bắt buộc phải sụt giảm từ 50% trở lên như quy định trong bối cảnh bình thường mà Bộ Tài chính đã đưa ra.
Hiện tại thì cơ quan chức năng cấp địa phương vẫn thừa hành lệnh ở trên là chỉ miễn giảm nếu ngừng kinh doanh, đã kinh doanh là phải nộp thuế, phí dù có ế ẩm, dù doanh thu là con số đang âm vào vốn liếng của các chủ sạp ở chợ.
Trong lúc đó thì các bản tin trên chương trình truyền hình thời sự, vẫn tiếp tục hứa hẹn rằng tiền hỗ trợ do ảnh hưởng bởi dịch Covid-19 sắp có. Thế nhưng ghi nhận cũng của báo chí, thì nhiều phường và quận trên địa bàn TP.HCM cho biết việc hỗ trợ còn tùy đối tượng, khả năng tiểu thương tại các chợ sỉ không được hỗ trợ.
Một liên tưởng: có lẽ nhiều địa phương đang chịu áp lực về nguồn thu ngân sách nên chưa thể mạnh tay hỗ trợ tiểu thương chịu ảnh hưởng của dịch Covid – vì lý do về khoản ‘tạm ứng’ cho đại hội đảng bộ các cấp.
Số liệu ở năm 2015 của tỉnh Bắc Giang về việc tạm ứng kinh phí chi tổ chức Đại hội Đảng các cấp cho các cơ quan, đơn vị trên địa bàn tỉnh: “tạm ứng 5,7 tỷ đồng cho các đơn vị thuộc Văn phòng Tỉnh ủy, bao gồm: Đảng bộ khối các cơ quan và Đảng bộ khối doanh nghiệp, mỗi Đảng bộ hơn 846 triệu đồng; hỗ trợ Đảng bộ Công an tỉnh và Đảng bộ Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh, mỗi Đảng bộ 100 triệu đồng; hỗ trợ Đảng bộ Công ty TNHH Phân đạm và Hóa chất Hà Bắc 50 triệu đồng; Tạm ứng cho Đại hội Đảng bộ xã, phường, thị trấn năm 2015 trên địa bàn tỉnh số tiền 8.324 triệu đồng.
Trong đó, thành phố Bắc Giang 579 triệu đồng; huyện Việt Yên 688 triệu đồng; huyện Yên Dũng và huyện Yên Thế, mỗi đơn vị 760 triệu đồng; huyện Lang Giang và huyện Sơn Động, mỗi đơn vị 832 triệu đồng; huyện Tân Yên 869 triệu đồng; Lục Nam 977 tỷ đồng; Lục Ngạn 1.086 tỷ đồng.
Tạm ứng 7 tỷ đồng cho Đại hội Đảng bộ các huyện, thành phố năm 2015, trong đó, mỗi huyện, thành phố 700 triệu đồng” (*).
Giờ là năm 2020, có lẽ số tiền mà ngân sách phải xuất chi cho “Đại hội Đảng các cấp cho các cơ quan, đơn vị trên địa bàn tỉnh”, ví dụ như ở Bắc Giang chẳng hạn, sẽ là con số vài mươi tỷ đồng…
______________
Chú thích: