Việt Nam Thời Báo

VNTB – Nhìn Đồng Tâm qua lăng kính Tiên Lãng

L.K (VNTB) Đồng Tâm vẫn là một điểm nóng đang cần được tháo gỡ, nhưng rõ ràng, nó là hình ảnh tất yếu của mắc xích “sở hữu toàn dân”.

Trước đây, mắc xích này cũng đã từng gây nên cuộc chiến bảo vệ đất tại Tiên Lãng, giữa người nông dân Đoàn Văn Vươn và lực lượng hùng hậu dưới quyền ông Đại tá – Giám đốc Công an Thành phố Hải Phòng Đỗ Hữu Ca.

Trận đánh đẹp đó gây tiếng vang lớn, không phải vì tính thực thi pháp lý và công bằng, mà là sự trắng trợn có hệ thống cướp đất từ phía chính quyền. Rất nhiều người sau đó đã liên tưởng nó đến vụ án Nọc Nạn (1928) – cũng với mô-tuýp “thực dân cướp đất” và người nông dân đã vùng lên phản kháng, kết quả thiệt mạng 5 người. ĐCSVN sau đó vinh danh sự kiện này như là một trong những minh chứng chống lại bất công của người nông dân.

Khi hình ảnh đoàn quân cướp đất tại Tiên Lãng chưa lắng, thì tiếng súng Đặng Ngọc Viết lại nổ lên tại Thái Bình, và lần này, những cán bộ được cho là “chèn ép” thủ phạm trong vấn đề thu hồi đất đai 1 người bỏ mạng, 3 bị thương. 

Mâu thuẫn không thể giải quyết bằng sự hài hòa, bởi sự cướp đất vô lối từ phía chính quyền dưới vỏ bọc hoàn hảo của khái niệm “sở hữu toàn dân” đã đưa đến sự bạo động, từ bom gas cho đến súng cá nhân. 

Giờ đây, câu chuyện lại diễn ra tiếp tục tại xã Đồng Tâm, nhưng lần này không phải là một cá nhân bị “bóc lột”, mà là tập thể làng xã, đối diện với hạ là những quan lại xã đến huyện, thậm chí thành phố Hà Nội. Cách người dân biến làng thành “cụm chiến lược” trong đấu tranh đã cho thấy, người dân sẵn sàng trở thành Đoàn Văn Vươn, thậm chí là Đặng Ngọc Viết đổ máu để giữ đất, chống lại đến cùng tham nhũng và sự cướp trắng trợn đất đai của những kẻ quyền thế. 

Đó là “trận đánh đẹp”? Liệu rằng có đổ máu? Không ai biết được! Nhưng rõ ràng, xã Đồng Tâm vào tháng 4/2017 đã trở thành mốc son chói lọi trong phong trào nông dân chống lại bất công, chống lại cái mưa đồ cướp đất của chính quyền Cộng sản qua nguyên lý “sở hữu toàn dân”.

Và chừng nào, chưa xóa bỏ “sở hữu toàn dân”, thì chừng đó, mọi cách giải quyết mâu thuẫn chỉ là tạm thời.

Đọc thêm: Hôm nay, lại có súng nổ ở Thái Bình
Tác giả: AFR Dân Nguyễn 

Không người cha nào muốn hai đứa con như thế này phải mồ côi, Đặng Ngọc Viết chắc phải khó khăn lắm mới quyết định cho mình một cách chết như vậy… Thật là thương tâm…(Favebook Vinh Tran)
Ở một vùng quê lúa trù phú, hiền hòa rất gần Thái Bình- Tiên Lãng, mới hơn một năm trước, súng cũng đã nổ. Người nổ súng ở Tiên Lãng hôm qua và Thái Bình hôm nay có cùng một lý do, cùng một tiếng “vang dội” như nhau; Nhưng hậu quả thì tiếng súng Thái Bình để lại thảm khốc hơn.
Ở Tiên lãng, mới chỉ là súng bắn chim săn thú, còn súng ở Thái Bình là súng quân dụng. Ở Tiên Lãng, súng nổ chỉ để “Đánh động dư luận”. Còn ở Thái Bình là súng được kê vào đầu quan chức mà nhả đạn!…
Nói tới Thái Bình, quê hương của “Chị Hai năm tấn”, cũng là nói tới truyền thống cách mạng, nơi“Tiếng trống năm ba mươi còn lay động đến bây giờ”, nơi đóng góp nhiều người con ưu tú cho đảng cs VN từ tiền khởi nghĩa và cả suốt quá trình cách mạng. Nói tới những nét đặc trưng của làng quê VN, đồng lúa phì nhiêu, làng quê thanh bình, người dân quê hiền lành, chất phác, cần cù một nắng hai sương… làm người ta cũng nhớ về quê hương Thái Bình…Nói tới “Thanh niên quê tôi là chiếc gậy hành quân…”, lại cũng phải nhớ tới quê hương “Thái lọ!”…
Vậy mà!…
Sau sự kiện Đặng Ngọc Viết thản nhiên nổ súng vào đầu các quan chức tỉnh giữa chốn công đường, người dân đã cắt nghĩa sự kiện trên rất ngắn gọn và chính xác: “Tức nước vỡ bờ”, “Con giun xéo lắm cũng quằn”, “Có áp bức có dấu tranh”…
Về phía chính quyền, chỉ có một cái nhìn duy nhất: Viết là tội phạm cực kỳ nguy hiểm, cực kỳ manh động…Họ tránh nói tránh nghe tới những cụm từ như “Con giun xéo lắm cũng quằn”, hay “Tức nước vỡ bờ”… những cụm từ vốn được chính họ quen dùng trước đây khi lôi kéo người dân đi theo mình trong công cuộc cướp phá chính quyền cũ, khi họ còn đang bị đặt ra ngoài vòng pháp luật.
Anh Viết ngồi rất lâu ở hòn đá này trước khi tự sát
Một cái nhìn khách quan, cũng chẳng phải dài dòng “Điều tra làm rõ”, vì sự vụ gần như đã quá sáng tỏ: Hành động của Viết là cực đoan. Trước tiên là gây hậu quả tiêu cực cho xã hội, sau đó là những mất mát tổn thất cho những gia đình nạn nhân và cho chính gia đình Viết. Có lẽ không ai ủng hộ hành động của Viết; Nhưng cảm thông và chia xẻ thì chắc có. Chúng ta đừng quá vội lên án Viết. Hãy chờ xem…Trong xã hội VN ngày nay, đây chắc hẳn chưa phải là sự kiện cuối, cũng chưa chắc là sự kiện có tầm mức nghiêm trọng nhất. Viết tự sát. Đó là một sự tự giải thoát, trốn chạy pháp luật. Nhưng vợ con mà Viết để lại, là những người gánh chịu biết bao thiệt thòi… Bi thương! Thật sự bi thương!…
Khi còn tỉnh táo, và nhất là chưa rơi vào hoàn cảnh như Viết, chẳng ai nghĩ sẽ chọn cách hành động như Viết; Nhưng một khi “Đất bằng nổi sóng”, e rằng có người còn tiêu cực hơn Viết, và số “Mục tiêu” cần tiêu diệt, biết đâu không chỉ giới hạn có vậy và ở những đối tượng tầm mức như vậy nữa…
Dù thế nào thì hành động giết người cũng không thể được biện minh.
Nhưng khi nghe một vụ xả súng của kẻ tâm thần, người ta hết sức xót xa thương tiếc những nạn nhân. Khi nghe tin một vụ đánh bom của bọn khủng bố, người ta cũng dành tình cảm xót thương cho những nạn nhân, và căm phẫn kẻ gây tội ác…
Còn vụ nổ súng ở Thái Bình thì sao?
Xét đến cùng, kẻ gây tội vừa là thủ phạm, lại vừa là nạn nhân.
Hệt Chí Phèo, muốn làm người lương thiện mà đâu có được! Đáng giận, nhưng cũng đáng thương!
Thủ phạm đích thực chính là cái Luật đất đai “Sở hữu toàn dân” kia.
Bởi vì bản chất của cái luật này, ai cũng thấy là “Sở hữu toàn quan”.
Chừng nào cái luật “Sở hữu toàn dân” trí trá kia chưa bị “bắt”, thì nó vẫn còn là thủ phạm cực kỳ nguy hiểm, gây hậu quả nghiêm trọng cho toàn xã hội và cho toàn dân…
Đó là cái giá cứu chuộc cho những Đặng Ngọc Viết cũng như những quan chức sau này.
Nếu vì tiếng súng của Đặng Ngọc Viết và cả cái chết của anh ta, mà “Cả hệ thống chính trị” truy nã bắt bằng được tên tội phạm “Luật đất đai” chưa sửa đổi kia, thì ở khía cạnh nào đó, Viết không được xem là người có công, thì cũng nên được “Trắng án” chứ!?
Xin cắm một nén nhang lên mộ Viết, một người vốn dĩ hiền lành trên quê lúa Thái Bình.
Thật thương cảm cho Anh!

Tin bài liên quan:

VNTB – Về Đồng Tâm: vui và lo

Phan Thanh Hung

VNTB – Quyết định khởi tố vụ án ở Đồng Tâm nói lên điều gì? (phần I)

Phan Thanh Hung

VNTB – Hãy chấm dứt hành vi càn dỡ, bất nhân ở Đồng Tâm!

Phan Thanh Hung

Leave a Comment

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

Việt Nam Thời Báo