Việt Nam Thời Báo

VNTB – Những “con đường” để biên chế liên tục “phình to”

Nguyễn Đình Ấm

 

(VNTB) – Từ bao nhiêu năm qua số người ăn lương khổng lồ, nhiệm vụ chồng chéo vô tích sự, không chỉ làm khánh kiệt ngân sách nhà nước mà còn dựa dẫm, thụ động, cả đời ăn bám xã hội.

 

Có thể nói, doanh nghiệp, cơ quan nhà nước(DN-CQNN) nào lúc mới thành lập biên chế cũng ít nhưng càng về sau càng đông đúc với các lý do:

Công việc  ngày càng nhiều thì cần thêm nhân viên.Tuy nhiên ngoài nguyên nhân ấy thì còn nhiều nguyên nhân chính sau đây:

 – Các xuất biên chế “cha truyền con nối”:

Luật bất thành văn là hầu hết (nếu không nói là tất cả) các DN-CQNN thì cứ cha mẹ về hưu là con em được thế vào, thậm chí chưa về hưu  mà che mẹ có chức, quyền thì “dắt” cả con cháu, họ hàng đồng hương quê quán vào bất kể có đáp ứng tài năng, nghiệp vụ mà DN cơ quan cần hay không. Ở hầu hết các ngành nhất là công an có những gia đình tự hào nhiều thế hệ  làm trong ngành của bố, mẹ, ông, bà.

Hiện tượng này được cho là “truyền thống” và như bà  nguyên phó bí thư thành ủy, đại biểu HĐND TP HCM Nguyễn Thị Quyết Tâm thì “Con lãnh đạo làm lãnh đạo là hồng phúc của dân tộc”. Số biên chế “mặc định” này cùng với số nhu cầu cần qua các thế hệ làm cho biên chế chỉ có tăng mà không có giảm dù khoa học công nghệ về quản lý, tác nghiệp mọi mặt tiến bộ như vũ bão cho phép giảm, thay thế rất nhiều biên chế nhân lực.

– Các suất biên chế “ngoại giao”:

Thời ngành Hàng không VN (có thể hầu hết các DN \ khác) còn “hot rất nhiều con em người thân các thế lực trong XH đổ xô vào đây. Khi con cái, người thân quan chức ở trung ương, địa phương xin vào thì bất kể chuyên môn, trình độ, có cần thiết hay không thì DN đều phải hồ hởi, tự hào đón nhận và gọi những xuất biên chế đó là những xuất “ngoại giao”.

Người ta còn phải biên chế con một thứ trưởng TC bị nghiện nặng về làm nhân viên đại diện ở nước ngoài ăn lương tiền đô… Những xuất này có khi cũng phải “dự thi” nhưng không bao giờ trượt.

Thời ấy thì ngành này có đủ một “triều đình con”, tức có đủ con cái, người thân của từ tổng bí thư, thủ tướng, chủ nhiệm văn phòng chính phủ đến lãnh đạo, chuyên viên các bộ, ngành trung ương, địa phương… Tất nhiên trong đó có người cần nhưng hầu hết là “ngồi mát ăn bát vàng”. Ở ban tài chính một đơn vị lớn người ta kháo nhau có những 200 nhân viên, buổi sáng 3 nhân viên “tranh nhau” rửa bộ ấm chén, pha trà cho các sếp…

DNNN mà độc quyền như ngành điện hiện nay dù lỗ lương vẫn cao chót vót thì càng không thể kìm hãm biên chế kiểu “suất ngoại giao”.

 – Bán xuất biên chế

Khi DN-CQNN ổn định có mức thu nhập khá thì ngoài những xuất “ngoại giao” là tiền. Cho một người vào thì nhà nước, DN phải trả lương, người ký không mất gì lại có khoản lớn thì sao không ký! Ở một  TCT cỡ vừa ở ngành HKVN, theo tôi biên chế chỉ cần đến nghìn, hai nghìn người là đủ nhưng DN này có quân số hơn 3 nghìn người.

Có lãnh đạo chỉ vài năm nhưng nhà cửa nhiều nơi, bồ nhí, con riêng kha khá…Tại đây có thời gian khi bộ phận chỉ có 3-4 người nhưng cũng có hai cán bộ trưởng, phó. Họ “đẻ” ra chức vụ để làm ơn và tiêu hóa số tiền lớn “không thể chi vào mục khác”.

Để “cầm chịch”  biên chế các DN-CQNN có cơ quan Lao động thương binh xã hội địa phương, trung ương nhưng xem ra cơ quan này cũng “là  con người” nên có vẻ miễn nhiễm” với “ngoại giao” của các cơ sở. Cứ đến kỳ xét duyệt định biên là cơ sở lại cử đoàn “ngoại giao” mang theo “lễ nghĩa” lên “thiên đình” thỉnh cầu rồi về để có định biên theo ý muốn. Họ có vô tư hay không thì cứ nhìn vào khả năng kinh tế các sếp  xét duyệt là biết.

 Ở các DN-CQNN còn thế thì ở lực lượng vũ trang dân không được biết có bao nhiêu người, không tính sản lượng,  hiệu quả hoạt động thì sẽ như thế nào, đến phong quân hàm tướng là việc thiêng liêng mà phong vô tội vạ chỉ để “anh em khỏi tâm tư”( lời ông Phùng Quang thanh nguyên bộ trưởng bộ quốc phòng), tức coi mồ hôi nước mắt dân như rác thì còn nói gì nữa!

Khoa học công nghệ, quản lý, tin học phát triển như vũ bão nhưng biên chế của các DN-CQNN vẫn ngày càng đông. Từ bao nhiêu năm qua dân phải nuôi một số người ăn lương khổng lồ, nhiệm vụ chồng chéo vô tích sự. Số người khổng lồ vô tích sự ấy không chỉ làm khánh kiệt ngân sách nhà nước mà còn tạo ra môi trường để họ dựa dẫm, thụ động, cả đời ăn bám xã hội. Ở nhiều nước người ta tư nhân hóa hầu hết các DN để kinh tế để hiệu quả là như thế. DN tư nhân vốn liếng là của cá nhân nên không bao giờ bị để lãng phí.

Chỉ tinh giản được biên chế  DN-CQNN nếu chặn đứng được những “con đường” trên.

Hãy chờ xêm.

 


 



Tin bài liên quan:

VNTB – Về Đồng Tâm: vui và lo

Phan Thanh Hung

VNTB – Tập quán ăn uống kinh khủng của người Việt

Trương Thế Tử

VNTB – Hãy cẩn trọng để “ăn không bõ ị…”

Do Van Tien

Leave a Comment

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

Việt Nam Thời Báo