(VNTB) – Thực thi Công ước 87 không chỉ là tuân thủ các tiêu chuẩn quốc tế, mà còn là sự phản ánh của cam kết cải cách thể chế thực sự.
Thông tin từ Paris cho biết Việt Nam sắp phê chuẩn Công ước 87 của Liên Hiệp Quốc, một tín hiệu tích cực đối với quyền tự do thành lập công đoàn độc lập. Đây không chỉ là một bước tiến quan trọng trong việc bảo vệ quyền lợi của người lao động mà còn là điều kiện cần thiết để Việt Nam tăng cường hội nhập sâu rộng vào nền kinh tế toàn cầu. Tuy nhiên, việc phê chuẩn công ước này phải đi kèm với những hành động cụ thể để đảm bảo nó không chỉ tồn tại trên giấy tờ.
Công ước 87, được thông qua từ năm 1948, là một trong những văn bản cốt lõi của luật lao động quốc tế, bảo vệ quyền tự do lập hội của người lao động. Việc Việt Nam phê chuẩn công ước này không chỉ nhằm củng cố lòng tin của các nhà đầu tư nước ngoài, mà còn đáp ứng khát vọng chính đáng của hàng triệu người lao động Việt Nam, những người từ lâu mong muốn được tự do tổ chức và đại diện cho tiếng nói của mình. Đây là quyền cơ bản mà người lao động Việt Nam đã chờ đợi từ rất lâu, và là bước tiến không thể thiếu trong quá trình xây dựng một xã hội tiến bộ, công bằng và văn minh.
Việc bảo vệ quyền của người lao động và tạo môi trường làm việc an toàn, bình đẳng không chỉ mang lại lợi ích cho chính họ, mà còn góp phần tạo ra lực lượng lao động năng động, hiệu quả. Điều này sẽ nâng cao sức hấp dẫn của Việt Nam đối với các nhà đầu tư quốc tế. Tuy nhiên, các cam kết về quyền lao động sẽ không có ý nghĩa nếu chỉ dừng lại ở lời nói. Các đối tác quốc tế, các doanh nghiệp, và hơn hết là người lao động Việt Nam đều kỳ vọng vào những hành động cụ thể từ chính quyền.
Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Tô Lâm đã đưa ra cam kết mạnh mẽ về việc phê chuẩn Công ước 87, nhưng điều quan trọng là làm sao những lời hứa này được thực hiện. Thực thi Công ước 87 không chỉ là tuân thủ các tiêu chuẩn quốc tế, mà còn là sự phản ánh của cam kết cải cách thể chế thực sự. Việt Nam, trong bối cảnh cạnh tranh toàn cầu, cần chứng minh rằng mình có thể đảm bảo các tiêu chuẩn lao động tiên tiến, không chỉ để đáp ứng yêu cầu của các nhà đầu tư, mà còn để tôn trọng quyền và khát vọng của người lao động trong nước.
Tôi tin rằng ông Tô Lâm có cơ hội để đưa Việt Nam tiến xa hơn trên con đường cải cách, nhưng ông cần thể hiện cam kết này bằng những hành động cụ thể. Phê chuẩn Công ước 87 phải đi kèm với các cơ chế thực thi mạnh mẽ, đảm bảo rằng quyền của người lao động được bảo vệ đầy đủ. Chỉ khi đó, Việt Nam mới có thể khẳng định mình đang đi đúng hướng trong quá trình hội nhập và phát triển bền vững.