Ls Ngô Ngọc Trai
(FB Ngô Ngọc Trai)
Vụ nhà báo Duy Phong bị bắt ở Yên Bái, cánh nhà báo đã thấm thía bất cập tư pháp chưa?
Duy Phong là người viết bài phản ánh về biệt phủ được cho là của giám đốc công an tỉnh Yên Bái, rồi bị chính công an thành phố Yên Bái bắt quả tang về hành vi nhận hối lộ.
Bây giờ số phận pháp lý của Duy Phong thập phần nguy cấp, mà những nghi ngại của việc làm án tiêu cực cũng bất khả giải đáp do chính những quy định tư pháp bất cập hiện nay.
Bất cập đó là công an thành phố Yên Bái họ vừa được bắt giam giữ, vừa quản lý trại giam, lấy cung thì không có luật sư tham gia, không được ghi âm ghi hình lại. Cho nên những nghi ngờ suy đoán sẽ mãi ko có lời giải đáp.
Các phóng viên nhà báo hãy giúp luật sư chúng tôi thúc đẩy những cải cách tư pháp, để kiến tạo môi trường pháp lý an toàn cho mọi công dân. Mấy vấn đề cần thúc đẩy là:
1. Yêu cầu thay đổi chỉ tòa án mới được ra các lệnh bắt giam giữ (trừ trường hợp phạm tội quả tang), thay vì để cơ quan điều tra và viện kiểm sát được quyền bắt giam giữ như hiện nay. Và khi có khiếu nại việc bắt sai thì tòa án sẽ mở phiên tòa giải quyết việc bắt giữ.
2. Yêu cầu tách cơ quan giam giữ sang cho bộ tư pháp quản lý, đây là ý kiến đã từng được bà Lê Thị Nga chủ nhiệm ủy ban tư pháp QH nêu ý kiến. Giống như các nước tiến bộ không chung đụng mà tách bạch giữa giam giữ và điều tra.
3. Yêu cầu thực thi nghiêm túc thực chất điều luật về quyền im lặng đã được bộ luật tố tụng hình sự quy định bằng nội dung bị can được quyền trình bày lời khai, theo đó khai báo là quyền chứ không phải nghĩa vụ.
4. Yêu cầu thực thi nghiêm túc quy định về quyền mời luật sư bào chữa, theo đó luật sư được quyền tham gia ngay từ khi bị bắt và mọi hoạt động lấy lời khai ko có luật sư tham gia hoặc ko ghi âm ghi hình lại là vô giá trị.
Những vấn đề này đã được luật sư chúng tôi luận bàn nhiều nhưng còn thiếu hiệu quả thực thi. Nay qua vụ phóng viên Duy Phong cánh Nhà báo nên nhìn ra bất cập mà thúc đẩy cho cải cách tư pháp.
1 comment
xin trich 1 phan tren FB, nhan dinh that hay "
1- Lại một lần nữa giả sử là tường thuật đúng 100% nhé, thì quả thật bất cứ ai, lên Yên Bái đi đái cũng coi chừng. Bởi xứ này người ta gài bẫy rất sơ sài, sẵn sàng bất chấp sự vô lý để bắt người cho được. Cụ thể:
– Tiền trong túi quần người ta, sao công an đang ở đâu lại biết được mà ập vào bắt?
– Cài bẫy non yếu đến độ, lẽ ra muốn bẫy thì tốt nhất chỉ nên 1-1 trong phòng, hoặc phe ta 2-3, còn “phe địch” chỉ một mình nó thân cô thế cô hẵng cài, vì như vậy thì không có ai làm chứng cho “nó”, “nó” hết cãi. Chớ sao ở đây lại non yếu đến mức “phe địch” cũng có 2 người (cụ thể ở đây là phía Duy Phong có thêm cô gái) mà cũng dám cài, nhét tiền qua lại ì xèo trước mặt nhau, để họ về làm chứng cãi ngược lại?
– Khả năng gái bẫy là có thực, bởi tên bạn là Công kia từ đầu chí cuối liên tục ra ngoài và điện thoại, và khi ông Thực nhét được tiền vào túi Phong, thì Công cũng “đi toilet chừng 2 phút”. Không loại trừ 2 phút này là để tránh mặt cho khỏi liên quan hoặc gọi công an báo tình hình nhét tiền đã “hoàn tất”. (Trường hợp này thì phải xét thêm, người tên Công đó có muốn “bán đứng” bạn hay không, sao lâu nay không liên lạc mà lần này tử tế sốt sắng quá mức đến vậy).
– Có ai nếu không có việc gì lại mang đến 50 triệu trong người, rồi tình cờ gặp nhà báo, chỉ cần qua vài tuần rượu là “yêu mến”, tặng luôn năm chục triệu? Một đời tôi làm báo, lần tôi được cám ơn lớn nhất là 10 triệu, nhưng người cho phải lừa lúc má tôi bị phát bệnh ung thư, mới lén lúc tôi không có mặt ở nhà, đem lên tận nhà cho bà cụ, rồi mới gọi điện thoại báo cho tôi, đặt tôi vào tình thế đã rồi, không “chống lại” được.
– Một đứa ngu chứ không lẽ cả đám ngu hết: Người tên Công – PV đài PTTH Yên Bái, và cô gái cùng đi, và cả Phong, đều biết Phong có loạt bài về dinh thự quan chức, mà giờ lại liên quan đến tiền bạc ngay tại địa phương này, tại sao không thấy có gì đó nguy cơ mà không ngăn cản Phong lẫn ông Thực, mà vẫn để cho việc nhét tiền qua lại diễn ra ngay trước mặt, và có vẻ đẩy qua đẩy lại khá lâu? Điều này cho thấy khả năng hợp tác giữa Công với ông Thực là rất có thể (chưa nói đến cô gái kia có liên quan hay không, vì cứ cho rằng cô là sinh viên, chưa hiểu chuyện đời nên không biết xử lý). Tại sao cũng làm báo, hiểu đời hiểu nghề, hiểu cạm bẫy của nghề, mà Công cũng không ngăn cản?
Những điểm nghi vấn:
– Đừng nói là cu cậu Lê Duy Phong này không ham tiền. Dúi qua dúi lại một hồi rồi tiền cũng nằm trong túi quần trái của Phong, và Phong đã để nó nằm yên đó. Cụ thể là khi tiền đã vào túi Phong thì người bạn Công mới đi toilet khoảng 2 phút; rồi sau đó cô gái cũng đi toilet “vài phút”. Vậy, dăm bảy phút đó Phong vẫn để yên tiền trong túi, là chấp nhận lấy tiền rồi.
Một giả sử, cho rằng Phong đã bị ép uống quá nhiều rượu nên không còn làm chủ được, không còn tỉnh táo để từ chối. Nhưng tôi cho rằng lập luận này sẽ không thuyết phục. Vì một người làm báo lâu năm, viết bài chống tiêu cực, thì phản xạ đầu tiên thấy tiền là phải… sợ. Nói thật, người uống rượu tuy nhiều nhưng vẫn còn lý trí, thì khi thấy tiền nhiều đến vậy, sẽ phải tỉnh ra ngay! Sợ tiền cũng tỉnh, mà ham tiền cũng tỉnh (đồng tiền chữa say rượu khá tốt đấy).
Còn vài ý nghĩ nữa, nhưng dài rồi và đến giờ đi làm rồi, thôi vậy. Có vài luồng tin chưa kiểm chứng là trước đó công an còn đã đến chỗ Phong trọ mà làm cái gì đó, tháo then tháo chốt gì đó, nhưng cái đó khoan bàn vì không có chứng cứ. Cái túm lại là với tui, tui mà lên Yên Bái, đi đái tôi cũng run. Ở đó người ta bắn chết Bí thư, Chủ tịch, Chi cục trưởng CC Kiểm lâm, chị làm Chủ tịch tỉnh bổ nhiệm em làm Giám đốc sở…, thì mọi cái ở đó đều có thể xảy ra không cần theo logic.
FB Huỳnh Thu Trang/ Blog Kỳ Duyên