Việt Nam Thời Báo

Có phải người dân đang hài lòng với cuộc sống hiện tại và không muốn thay đổi?

Nguyễn Thị Bích Ngà
Đêm qua, khi tôi và anh em qua đồn công an Hòa Thạnh với một số anh em hoạt động xã hội dân sự đã bị bắt vào đồn công an trước đó. Hai bạn nữ trẻ đứng trong đám đông bên này đường đưa điện thoại lên chụp ảnh cảnh công an chặn đầu hẻm vào đồn phía bên kia đường thì ngay lập tức bị lực lượng công an tràn sang đánh, lôi kéo, bắt hai bạn và một bạn nam đưa vào đồn.
Dân đứng xem đông nghịt nhưng khi chứng kiến cảnh đó, họ không làm gì để phản đối, ngăn cản việc lực lượng công an đánh, bắt người một cách vô pháp và tàn nhẫn như vậy với hai bạn nữ không có khả năng tự vệ, không có tội tình gì.
Cách đây khoảng một tháng, Minh Hạnh đi đến thăm hỏi anh em công nhân, Minh Hạnh bị bắt vô cớ, bị đánh trên đường đi, anh em công nhân hôm đó đã làm gì để bảo vệ Minh Hạnh?
Các vụ việc người dân bị cưỡng chế đất đai, người dân làng cũng đến xem đông nghịt, người dân đã làm gì để ngăn cản việc oan sai xảy ra?
Đơn giản là KHÔNG LÀM GÌ.
Ba bạn bị đánh, bắt trong đám đông hôm qua chắc hẳn không trách đám đông những người vô cảm đó. Minh Hạnh chắc hẳn không hề trách anh em công nhân. Các gia đình bị cưỡng chế đất chắc cũng chẳng trách những người hàng xóm vô tâm. Tôi cũng vậy, tôi không trách ai cả. Tôi chỉ cảm thấy cô đơn. Những anh chị em hoạt động xã hội dân sự thật sự đang quá cô đơn trên con đường tạo ra sự thay đổi cho đất nước, cố gắng làm những điều đúng đắn cho dân chủ, cho quyền con người phải được tôn trọng.
Nhưng, đã đến lúc đặt ra câu hỏi cho chính mình và cho cả mọi người: Có phải người dân đang hài lòng với cuộc sống hiện tại và không muốn thay đổi?
Tôi vẫn thấy nhiều người nói, “Tại người dân còn sợ.” Tôi cũng nghĩ vậy. Nhưng, cái suy nghĩ đó của tôi đang ngày càng lung lay. Bởi, tôi thấy, người dân đâu thực sự sợ công an, chính quyền, pháp luật. Khi người ta sợ pháp luật, người ta sẽ không vượt đèn đỏ. Khi người ta sợ công an, người ta sẽ tránh xa. Khi người ta sợ pháp luật, người ta sẽ không bạo lực hoặc làm ăn gian dối. Đằng này, người ta làm tất cả những điều trên, chỉ trừ SỰ THAY ĐỔI. Đơn giản là họ vô cảm, vậy thôi. Và họ vô cảm bởi vì họ không muốn đổi thay? Không coi đó là việc của mình? Và phải làm gì để người dân chấm dứt sự vô cảm trước bạo lực, trước cái sai của con người cũng như chính quyền?
Suy nghĩ của tôi có thể đúng có thể sai, ai biết được, nhưng đó là một cách đặt vấn đề để đào sâu suy nghĩ. Khi trả lời được câu hỏi, tôi nghĩ, mình và nhiều người sẽ tìm được hướng đi ngắn hơn.

Leave a Comment

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

Việt Nam Thời Báo