Việt Nam Thời Báo

VNTB – Ủy ban Đoàn kết Công giáo: công cụ đàn áp của ĐCSVN (bài 2)

Phan Nhân Quyền

 

(VNTB) – Sau bức bình phong là Uỷ Ban Liên Lạc giống như Liên Xô và các nước cộng sản, họ truyền cho nhau cách thức tiêu diệt tôn giáo nói chung và công giáo nói riêng. 

 

Bài 2 Những tác hại của Ủy ban Liên lạc Công giáo trên thân thể giáo hội Công Giáo miền Bắc.

 

Như bài 1 đã nói qua, các quốc gia cộng sản nắm quyền cai trị luôn tìm mọi cách tiêu diệt tôn giáo, đặc biệt là Công Giáo (CG), cách thức đàn áp, tiêu diệt tùy theo bối cảnh chính trị và thế mạnh yếu của đảng CS lúc đó. Biết rằng CG là một giáo hội hiệp thông toàn cầu, hầu hết tín đồ Công Giáo Việt Nam (CGVN) được thấm nhuần đức tin kiên trung được tôi luyện qua thời bách đạo dưới triều Nguyễn, hàng trăm ngàn các vị thà chết để bảo vệ đức tin, làm chứng cho đạo Chúa Ki Tô. Sau gần một trăm năm nô lệ giặc Pháp. Người dân Việt Nam khao khát độc lập tự do, lòng yêu nước dâng trào, sẵn sàng hy sinh cho cho tổ quốc, gia đình, con cháu thoát kiếp nô lệ thực dân, CSVN bề ngoài mềm dẻo hơn với CG để che đậy mưu đồ từng bước tiêu diệt công giáo không kém phần sắt máu núp bóng mặt trận Việt Minh, lợi dụng chiêu bài giải phóng, dành độc lâp dân tộc chiêu dụ được một số ít LM, tu sĩ và giáo dân nhẹ dạ, không biết và không hiểu rõ chủ nghĩa cộng sản; sau các người này có biết cũng đã bị tha hóa bởi danh, lợi  và dục vọng quá đà không còn quay lại được nữa.

UỶ BAN LIÊN LẠC NHỮNG NGƯỜI CÔNG GIÁO YÊU TỔ QUỐC YÊU HOÀ BÌNH gọi tắt là Uỷ Ban Liên Lạc (UBLL) được hình thành sau các phiên họp 3 ngày từ 8-11 tháng 3 năm 1955, người đứng đầu là linh mục Vũ Xuân Kỷ, thuộc địa phận Hà Nội; ông này sau bị Đức Giám mục Giuse Maria Trịnh Như Khuê treo chén (*). Cùng trong UBLL này với cha Kỷ là linh mục Nguyễn Tất Tiên, cũng thuộc địa phận Hà Nội, ông cũng bị Đức Cha Khuê treo chén, thêm các linh mục miền Nam tập kết ra Bắc như Hồ Thành Biên và Võ Thành Trinh.

 Uỷ ban Liên lạc đặt trụ sở tại dòng Đa Minh (Lyon), đường Hùng Vương HN. UBLL tỉnh Nam Định gồm các linh mục Nguyễn Thế Vịnh và Nguyễn Tất Tiên. Trong thực tế Uỷ ban này chỉ hoạt động hạn chế trong hai địa phận Hà Nội và Hải Phòng, có nơi bị giáo dân tẩy chay công khai. Cha Võ Thành Trinh từ miền Nam ra, trấn nhậm giáo xứ Hòn Gai, ngoài tầm kiểm soát của Giám mục, hành lễ vẫn có giáo dân tham dự vì hiếm hoi linh mục (Đức Cha Giuse Trương Cao Đại di cư vào Nam, kéo theo gần hết linh mục đoàn của địa phận Hải Phòng, chỉ còn lại 8 cha khi Đức Cha Phêrô Khuất Văn Tạo về nhận địa phận (1)  

Cũng như đàn anh Trung Cộng, CSVN sao y chính sách cai trị của Trung Cộng đề ra nô lệ hóa nhân dân, củng cố độc tài toàn trị, huy động toàn bô hệ thống chính quyền vào việc tiêu diệt tha hóa CG. Sau bức bình phong là UBLL giống như Liên Xô và các nước cộng sản, họ truyền cho nhau cách thức tiêu diệt tôn giáo nói chung và công giáo nói riêng. 

Thành tích đầu tiên của UBLL, tiếp tay đảng mở đầu đàn áp Công Giáo miền Bắc:

Ngày 24 tháng 12 năm 1959 tức là chiều hôm trước Noel, trong khi trang trí nhà thờ Chính tòa chuẩn đón lễ, thì Ủy ban Liên lạc Công giáo, tức là Ủy Ban Đoàn Kết Công giáo đến gây chuyện. Linh Mục La San Nguyễn Văn Vinh, chính xứ Nhà thờ chính tòa Hà nội kịch liệt phản đối. Hậu quả, Cha Vinh cùng với một nhiều  anh chị em trong ca đoàn nhà thờ, có một số em chỉ 15, 16 tuổi bị bắt đi tù.

Cha chính Vinh là nạn nhân đầu tiên trong chính sách xóa sổ thầm lặng đạo Công giáo mà chính quyền Hà Nội qua tay sai UBLL thực hiện. LM Nguyễn Văn Vinh là người đầu tiên bị UBLL đưa vào tù và chết trong trại Cổng Trời.

 Ông Kiều Duy Vĩnh nhân chứng sống sót trong trại giam Cổng Trời, sau kể lại (2):

“Bắt cha chính Vinh xong họ bắt một số ca viên. Nó thành một cái môtif tức là cái mẫu chung của những người bị bắt”. Bắt vào đây trước tiên vì những cái gì? và cuối cùng là chết thế nào. Cha chính Vinh bị bắt và cuối cùng ngài bị đày lên Cổng Trời. Cổng Trời là một cái địa ngục nhốt cho đến chết thì thôi, cùng với cha Lương Huy Hân. Cái chết của cha chính Vinh là như thế.”

Cổng Trời và Gulag

Trong tác phẩm Quần Đảo Ngục Tù nổi tiếng thế giới, văn hào Aleksander I. Solzhenitsyn kể lại tỷ mỷ chế độ Liên Xô lúc ấy đã tiêu diệt đạo công giáo, nếu so sánh tình trạng bách hại tôn giáo dưới thời Stalin và cộng sản Việt Nam thì người ta sẽ ngạc nhiên vì cách thức của chúng giống nhau như hai giọt nước. Solzhenitsyn viết:

“Nguyên một hôm các viên chức địa phương đột nhập Tu viện Ivangorod, cho đòi Cha Bề trên Iên. Ông này nổi danh trong Giáo hội Nga, nguyên là sĩ quan kỵ binh trong đội Ngự lâm quân Nga hoàng, được ơn trên kêu gọi nên bỏ địa vị, phân phát hết của cải cho dân nghèo rồi xin vô nhà tu kín. Họ bảo, “Mời quá bộ ra đây có chút việc”  và yêu cầu Cha Bề trên giao nạp cho họ bộ hài cốt của Thánh tử đạo Savva. Mấy người Nhà nước vô giáo đường vẫn phì phèo hút thuốc, ngay cả trước bàn thờ Chúa. Dĩ nhiên họ vẫn đội nón và một ông còn nhấc xương sọ của ông thánh lên, thử nhổ bãi nước bọt để coi Thánh có làm gì nổi. Họ còn xúc phạm nhiều nữa khiến các tu sĩ phải kéo chuông báo động. Giáo dân đổ xô tới và sau một hồi xung sát có 1 hay 2 ông thiệt mạng.”

Trong nhiều năm trời, các chủng viện khắp miền Bắc Việt Nam bị đàn áp một cách có hệ thống.

Linh mục, tu sĩ cũng như chủng sinh và giáo dân đều là nạn nhân của chính sách này.(3)

Tịch thu tòa Khâm Sứ, tất cả cơ sở, thánh đường Công Giáo, cầm tù các GM, LM nào không quy thuận chúng.

Cũng như đàn anh đảng cộng sản Trung Hoa(TC) sau khi trục xuất Khâm Sứ Tòa Thánh 1951, Vụ Tôn Giáo (thuộc Công An TC) Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa lập ra Hội giáo Hữu Công Giáo Trung Hoa Yêu Nước, viết tắt là CPA (theo tiếng Anh). Dĩ nhiên là do Đảng TC quản lý với nguyên tắc Tam Tự: Tự Trị , Tự Quản và Tự Phong và hoàn toàn do chính quyền TC điều hành và sai khiến, tách ra khỏi Tòa Thánh Vatican.

Sau khi đơn phương ký hiệp định Geneve chia đôi đất nước, chiếm giữ hoàn toàn miền bắc, và một phần miền trung Việt Nam từ vĩ tuyến 17 trở ra, CSVN không dám hấp tấp, tạo ra quá căng thẳng dẫn đến cắt đứt quan hệ với TT Vatican. Sau Hiệp định Genève 1954, Khâm sứ Dooley vẫn tiếp tục giữ cương vị đại diện chính thức của Tòa Thánh tại Hà Nội đến tận năm 1959. Khâm sứ Dooley chấm dứt nhiệm vụ tháng 3 năm 1959 do vấn đề sức khỏe. Linh mục Driscoll – thư ký Khâm sứ – tạm thời thay thế chức năng đại diện của Khâm sứ Dooley cho tới ngày 15 tháng 9 năm 1959 thì bị phía Việt Nam Dân chủ Cộng hòa trục xuất. Trong thời gian từ Khâm sứ Dooley ở Hà Nội, Tòa thánh vẫn không công nhận Nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. (4)

Âm mưu của cộng sản Bắc Việt nhằm cộng hóa GH Công Giáo hay tách CGVN ra khỏi TT Vatican, không vâng phục vị cha chung kế vị Thánh Phêrô -Ly Giáo- tạo ra một giáo hội Công Giáo trá hình là con rối của đảng csVN, phục vụ chính sách độc tài toàn trị và che dậy tội ác, góp sức vào công cuộc nô lệ hóa người dân Việt Nam đã không thành công bởi hàng giáo phẩm, các Giám Mục các giáo phận kiên trung với đức tin, vâng phục ĐTC một cách tuyệt đối. Không một Giám Mục nào ủng hộ UBLL. mà còn kiên quyết ngăn cấm các LM tham gia tổ chức này. LM nào không vâng lời thì bị vạ tuyệt thông đương nhiên. Tòa thánh thời đó cũng dứt khoát bài trừ đảng cộng sản. Đức Thánh Cha đã ban hành tông thư Divini Redemptoris (Của Đấng Cứu Thế Thần Linh). Vào ngày 15-7-1948, báo Obsservatore Romano, cơ quan ngôn luận chính thức của Toà Thánh đã đăng tải một Sắc Luật chống Cộng, nhằm công bố vạ tuyệt thông tất cả những ai “tuyên truyền các học thuyết Cộng Sản nhằm cổ võ thuyết duy vật và chống báng Kitô giáo”. Vào thời điểm đó, Sắc Luật có chủ đích ra vạ tuyệt thông cho các đảng viên Đảng CS Ý.

Đức Giáo Hoàng Piô để lại lời phê phán nghiêm khắc nhất của ngài đối với “đại dịch Cộng Sản”. Ngài mô tả nó bằng những dòng và những đoạn như: “cuộc đấu tranh giai cấp không ngừng nghỉ và cuộc tận diệt tuyệt đối quyền tư hữu”; “sử dụng mỗi một và mọi phương tiện, cả các phương tiện bạo động nhất”; “sự độc ác và bất nhân của nó”; “cuộc sát hại và tiêu diệt kinh hoàng”; “nó công khai thù nghịch đối với Giáo Hội Thánh Thiện và với chính Thiên Chúa”; “đặc điểm vô đạo đức và vô đạo lý của chủ nghĩa cộng sản”; “dùng bạo lực và sát hại, nó tìm cách tiêu diệt cả xã hội”; “dọn đường cho việc lật đổ và tiêu diệt xã hội”(5)

Giáo dân Miền Bắc lúc đó nhất mực âm thầm vâng theo lời dạy của các GM, tẩy chay triệt để các LM gia nhập UBLL. với bốn không, không đi nhà thờ, không nhận phép bí tích (từ LM UBLL), không ủng hộ, không tham gia BHG (giúp xứ) để chèo chống con thuyền Giáo Hội Miền Bắc giữa cơn phong ba bão táp. LM Nguyễn Ngọc Nam Phong viết, “GHCG Miền Bắc thật sự may mắn còn có được những vị mục tử mạnh mẽ, can trường như Cha Chính Nguyễn Văn Vinh, Cha Thông, Cha Oánh, Đức cố Hồng Y Trịnh Văn Căn, Đức Cha Phaolô Lê Đắc Trọng, Cha Nhân (Hà Nội), Cha Hân (Bùi Chu), Cha Hy (Thái Bình), Cha Giuse Vũ Ngọc Bích, Thầy Marcel Nguyễn Tấn Văn Dòng Chúa Cứu Thế… Nhiều người trong số các vị ấy đã phải tù đày và nhiều vị đã chết rũ tù, mất xác nơi rừng thiêng nước độc”.

Chúng tôi xin ghi thêm một linh mục can trường khác nữa vào “Sổ Đoạn Trường” các vị giáo sĩ bị Cộng Sản Hà Nội bách hại trong thời kỳ này. Đó là Đức Ông Phaolô Tịnh Nguyễn Quang Thiều, linh mục Phát Diệm, biệt danh là “Cụ Sáu Việt Minh”. “Bên cạnh những vị mục tử can trường còn phải kể tới hàng trăm, hàng ngàn các ông chánh phó trương, các ông trùm họ, các ông chánh hội ca vịnh, hội thanh niên…và các giáo dân nhiệt thành đã bị nhà cầm quyền Cộng Sản bắt giữ, tù tội vì muốn trung thành với đức tin và vì lòng yêu mến Giáo Hội. Họ là những người tù không án, tự nhận mình là ‘thanh ngang của cây thập giá Chúa’ mà Tuân Nguyễn đã kể lại cho Phùng Quán với tất cả sự kính trọng và lòng ngưỡng mộ (x. Phùng Quán, Ba phút Sự thật, tr.175-184). Họ là gần 100 tù nhân được Kiều Duy Vĩnh cung kính gọi là ‘các anh hùng tử đạo’ khi bị giam chung tại trại giam Cổng trời Cán Tỷ (3). Họ cũng có thể là Thầy Cân, là Hóa, những anh em Công Giáo được nhà văn Bùi Ngọc Tấn miêu tả trong cuốn tiểu thuyết Chuyện Kể Năm 2000 với tình cảm quý mến dạt dào, vì tất cả đã sống kiên cường đúng mực, tốt với bạn tù”. 

Có thể nói, Giáo hội Công giáo Miền Bắc không bị “cộng sản hóa” vì đã được Chúa ban cho những vị mục tử nhân lành, những tín hữu nhiệt thành dám liều mình vì đức tin”.(6)

(còn tiếp)

Kỳ 3: Âm mưu và những phá hoại của UBLL dưới sự chỉ đạo của đảng csVN trên đất Bắc)

_____________

Chú thích:

(*) Một linh mục bị vạ huyền chức (bị treo chén) là linh mục đó bị tước bỏ một phần hay toàn bộ các hoạt động thừa tác như một thành viên hàng giáo sĩ, và năng quyền của linh mục đó có thể bị giới hạn. Nói một cách đơn giản, linh mục đó không còn có thể thi hành chức vụ như một linh mục giáo xứ, không cử hành thánh lễ hay mặc lễ phục cách công khai. Mỗi trường hợp lại khác nhau, tùy thuộc vào lý do bị vạ huyền chức, và được nói trong thư của Giám mục gửi đến linh mục đó.

Giáo luật liên quan đến vấn đề này như sau:

Ðiều 1333: (1) Vạ huyền chức chỉ có thể chi phối giáo sĩ; người mắc vạ này bị cấm:
1. hoặc tất cả hay vài hành vi của quyền thánh chức;
2. hoặc tất cả hay vài hành vi của quyền cai trị;
3. thi hành tất cả hay vài quyền lợi và nghĩa vụ gắn liền với một chức vụ.
(2) Trong luật pháp hay mệnh lệnh có thể ấn định rằng, sau khi án văn tuyên kết hay tuyên bố, người bị huyền chức không thể ban hành hữu hiệu quyết định cai trị.
(3) Sự ngăn cấm chẳng bao giờ chi phối:
1. những chức vụ hay quyền cai trị nào không lệ thuộc vào quyền hành của Bề Trên thiết lập hình phạt;
2. quyền cư ngụ, nếu phạm nhân đã có chỗ ở chiếu theo chức vụ
3. quyền quản trị những tài sản gắn liền với chức vụ của người bị huyền chức, nếu là hình phạt tiền kết.
(4) Sự huyền chức nào ngăn cấm lãnh nhận lợi lộc, lương, hưu bổng, hay các thứ khác, thì cũng bao hàm nghĩa vụ phải hoàn lại mọi thứ đã lãnh nhận bất hợp pháp, cả khi vì ngay tình. https://gpbuichu.org/news/Phung-Vu/mot-linh-muc-bi-treo-chen-nghia-la-gi-5738.html

(1) Thái độ của các GM miền Bắc với CS (1945-1975) http://ttntt.free.fr/archive/vusinhhien.html.

(2),(3)https://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/the-heaven-gate-prison-part-1-mlam-12242010115316.html

(4)https://vi.wikipedia.org/wiki/T%C3%B2a_Kh%C3%A2m_s%E1%BB%A9_T%C3%B2a_Th%C

3%A1nh_t%E1%BA%A1i_Vi%E1%BB%87t_Nam,

(5)http://vietcatholicnews.org/News/Home/Article/249272

(6)https://www.nguoitinhuu.org/sachtruyen/DOTranNgocThu/ch16.html


 

Tin bài liên quan:

VNTB – Cần khởi tố hình sự vụ án phá rối và xúc phạm Thánh Lễ tại Nhà thờ Vụ Bản, tỉnh Hoà Bình

Phan Thanh Hung

VNTB – Phát biểu của một số các nạn nhân bị chính quyền đàn áp tôn giáo

Bùi Ngọc Dân

VNTB – Chính sách phân biệt đối xử và ngược đãi người Thượng theo Cơ Đốc giáo tại Việt Nam

Phan Thanh Hung

Leave a Comment

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

Việt Nam Thời Báo