Thu Thu
(VNTB) – Nếu bị bắt giữ, quấy nhiễu, theo dõi, canh cửa, ngăn cấm không cho đi lại, ngăn cấm làm việc, xúi bẩy người khác, hàng xóm có hành vi kỳ thị … nên báo cáo lên các tổ chức tranh đấu cho nhân quyền
Hôm 19 tháng 4, một lần nữa, trên các trang mạng xã hội, những người đấu tranh cho tự do dân chủ, nhân quyền, thậm chí ngay cả vợ, chồng của những tù nhân lương tâm đang bị giam giữ trong tù, lại nổ ra những lời than phiền, trách mắng, oán ghét, thậm chí chửi rủa nặng lời những người của chính quyền đưa đến canh cửa nhà họ. Họ hỏi nhau, “Hôm nay là ngày gì mà nhà tôi bị canh cửa?” Sự sách nhiễu của nhà cầm quyền VN đối với những người này đã có từ lâu, lập đi lập lại nhiều lần. Những người bị quấy rầy nên có hành động gì để chính quyền phải chấm dứt sách nhiễu?
Những người hoạt động bênh vực cho tự do dân chủ, nhân quyền hay bảo vệ lãnh thổ, chống xâm lược Trung Quốc bị công an đến nhà canh cửa, theo dõi, ngăn cản đi lại như một người tù giam lỏng làm mọi người rất khó chịu bị mất công việc những ngày hôm đó, phải bỏ việc cần làm, lỡ công, lỡ việc, bỏ khám bệnh, có người thân nhân mất cũng không được cho đi viếng.. Mỗi đợt canh gác, theo dõi kéo dài ít nhất là 2 ngày, nhiều có thể đến một tuần vì những lý do khác nhau. Khi có phiên tòa xử người bất đồng chính kiến hay khi một giới chức phụ trách về nhân quyền, tự do tôn giáo hay quan chức cao cấp các quốc gia khác đến thăm, làm việc.
Hành động của chính quyền Việt Nam thể hiện tính man rợ, không tôn trọng nhân quyền, xem thường người dân, xem người dân như kẻ thù.
Chính quyền cũng đối xử không ra gì, không coi trọng nhân phẩm của những người công an mặc thường phục, hoặc mặc quần áo, đeo băng tay ‘bảo vệ dân phố’ được phái đến canh cửa người dân. Nhiều người bị canh cửa vốn nhẫn nhịn, hiền lành không phản ứng, nhiều người khác la mắng bâng quơ, nhưng nhiều người bị đàn áp quá mức chịu đựng lên tiếng chửi rủa. Những người canh cửa bị chửi rủa hoặc cúi gằm mặt chịu đựng, hoặc lí nhí, “Chúng cháu bị bắt phải làm thế vì nồi cơm thôi ạ!” Vì nồi cơm, vì bị cấp trên chỉ định, họ phải chịu đựng nhục nhã rất đáng thương.
Có nhiều công an đàn áp, xô đẩy người bị canh giữ, bắt trở lại nhà, bị cả hàng xóm túm lại chửi bới hết sức ê mặt. Facebooker có tên Tử Đinh Hương viết rất nhã nhặn, “Cố ý canh nhà, rồi cố ý tung ra một thông tin mập mờ khó kiểm chứng như thế, xem ra màn kịch này của nhà cầm quyền diễn cũng quá khó hiểu rồi!? Song, dù ẩn ý của hành động này có khó hiểu mức nào đi nữa thì có một điều Tử Đinh Hương chắc chắn rằng: Người dân Việt Nam chúng ta đóng thuế để duy trì hoạt động của nhà nước sẽ không bao giờ hy vọng bộ máy nhà nước ấy lại dùng tiền thuế của mình vào những việc vô bổ như thế này. Vì thế, mong các người hãy có tự trọng!…”
Chính quyền Việt Nam nên xem lại việc này. Chính phủ có thể không cần đến danh dự của đảng bị nhân dân khinh thường, phỉ báng, nhưng với thuộc hạ của mình, để họ bị người dân khinh bỉ, nhân phẩm họ bị hạ thấp khi họ phải tuân theo lệnh làm những chuyện mất lòng dân, phi lý, phi pháp, phi nhân, mà không phải ý muốn của họ, thì chính phủ vô cùng đáng trách. Tình trạng đẩy nhân viên của mình chịu nhục vì những chuyện thế này càng kéo dài, những nhục nhã chính phủ ngày phải gánh thêm càng nhiều, tính bất nhân với ngay cả thuộc hạ của mình của chính phủ càng rõ ràng.
Việc bắt giữ, theo dõi, không chế, cấm cản đi lại, quấy phá người hoạt động đấu tranh cho tự do tôn giáo, nhân quyền và môi trường, ngay cả với người chống Trung Quốc xâm lấn lãnh hải, lãnh thổ xảy ra rất tùy tiện ở Việt Nam đánh động lương tri con người trên toàn thế giới. Các tổ chức bênh vực nhân quyền, các bộ ngoại giao các quốc gia như Đức, Anh, Pháp, Mỹ.., Liên hiệp Âu Châu và Ủy Ban Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc rất quan tâm và đã từng can thiệp với chính phủ VN về các trường hợp này. Tuy nhiên để thúc đẩy sự giúp đỡ, theo dõi có hiệu quả, cụ thể hơn, nhanh chóng và cập nhật cần đến sự cộng tác của gia đình người bị hại.
Nếu gia đình của những nhà hoạt động bị chính phủ VN bắt giữ, hoặc bị quấy nhiễu, theo dõi, canh cửa, ngăn cấm không cho đi lại, ngăn cấm làm việc, xúi bẩy người khác, hàng xóm có hành vi kỳ thị v..v nên báo cáo lên các tổ chức tranh đấu cho nhân quyền, các tổ chức này sẽ dễ dàng liên lạc với gia đình để cập nhật nhận tin tường tận, chính xác liên quan nạn nhân, thay vì họ phải nhận thông tin của chính phủ hay báo chí VN, thường bị bóp méo vấn, bất lợi về nạn nhân.
Quý vị có thể gửi thẳng đơn,báo cáo thân nhân bị bắt giữ, hay bị chính phủ VN đàn áp, sách nhiễu theo mẫu đơn dưới đây về (bằng email, Fax hay thư viết tay)
I. Thông tin cá nhân:
1. Họ:
2. Tên:
3. Giới tính:
4. Ngày sinh hoặc tuổi
5. Quốc tịch: Việt Nam
6. (a) Giấy tờ tuỳ thân: CMND, v.v.
(b) Cấp bởi:
(c) Ngày cấp:
(d) Số:
7. Nơi cư trú (address of usual residence):
II. Bị theo dõi, quấy nhiễu làm phiền, cấm di lại.hay bị bắt.
1. Ngày bị theo dõi hay bắt.
2. Nơi bị theo dõi, quấy nhiễu… Xã, huyện, tỉnh/Tp.
3. Lực lượng tiến hành theo dõi, hay Không rõ vì lực lượng bắt giữ mặc thường phục.
4. Lực lượng canh gác nhà có đưa lệnh theo dõi hay không
5. Lý do:
lll. Miêu tả quá trình theo dõi, quấy phá, bắt giữ
(Thí dụ Khoảng 10 giờ ngày 7 tháng 4 năm 2030, ông La Thi Minh bị lực lượng mặc thường phục khoảng 10 người bao vây gia đình ..)
IV. Nêu lý do mà ông/bà cho rằng việc theo dõi,bắt giữ là độc đoán
Tên tuổi và địa chỉ bưu điện, email của người cung cấp thông tin
Tên nạn nhân hay người đại diện làm đơn.
Địa chỉ: (Ví dụ 2000 Hai Bà Trưng, Q. Tân Bình, TP HCM, Vietnam)
Địa chỉ Email: 2222@gmail.com
Ngày: 19/6/2030 Ký tên
Có thể gửi thư về:
1/Special Rapporteur on freedom of religion or belief
c/o Office of the High Commissioner for Human Rights
United Nations at Geneva
8-14 avenue de la Paix
CH-1211 Geneva 10
Switzerland
Hay:
Fax: (+41) 22 917 90 06
Hay:
E-mail: freedomofreligion@ohchr.org or urgent-action@ohchr.org
2/ Hoặc về các tổ chức NGO tranh đấu cho nhân quyền trên thế giới. Đơn từ của quý vị sẽ được các tổ chức này chuyến đến Ủy Ban Nhân Quyền LHQ và các tổ chức quốc tế khác.
Gửi e-mail về
BPSOS .org humarigh@gmail.com
Hay về
End Torture VN endtorturevn@gmail.com
Đơn từ khiếu nại gửi qua các tổ chức NGO, ví dụ BPSOS, được các tổ chức này dịch ra tiếng Anh, hay Pháp..