Ngọc An
(VNTB) – Liệu có nên đặt nghi vấn lợi ích nhóm ở đây, khi mà cả Bộ Giáo dục và Đào tạo lẫn Bộ Lao động, Thương binh và Xã hội đều có hệ thống trường riêng, được bảo hộ riêng bằng hai sắc luật khác nhau?
Định nghĩa của Luật này cho biết: Giáo dục nghề nghiệp là một bậc học của hệ thống giáo dục quốc dân nhằm đào tạo trình độ sơ cấp, trình độ trung cấp, trình độ cao đẳng và các chương trình đào tạo nghề nghiệp khác cho người lao động, đáp ứng nhu cầu nhân lực trực tiếp trong sản xuất, kinh doanh và dịch vụ, được thực hiện theo hai hình thức là đào tạo chính quy và đào tạo thường xuyên.
Mục tiêu cụ thể đối với từng trình độ của giáo dục nghề nghiệp được quy định như sau: Đào tạo trình độ sơ cấp để người học có năng lực thực hiện được các công việc đơn giản của một nghề; Đào tạo trình độ trung cấp để người học có năng lực thực hiện được các công việc của trình độ sơ cấp và thực hiện được một số công việc có tính phức tạp của chuyên ngành hoặc nghề; có khả năng ứng dụng kỹ thuật, công nghệ vào công việc, làm việc độc lập, làm việc theo nhóm;
Đào tạo trình độ cao đẳng để người học có năng lực thực hiện được các công việc của trình độ trung cấp và giải quyết được các công việc có tính phức tạp của chuyên ngành hoặc nghề; có khả năng sáng tạo, ứng dụng kỹ thuật, công nghệ hiện đại vào công việc, hướng dẫn và giám sát được người khác trong nhóm thực hiện công việc.
Nghi vấn lợi ích nhóm
Với các trường không thuộc “đối tượng áp dụng” của Luật Giáo dục nghề nghiệp, liệu có phải “đầu ra” là những người “lỡ thầy – lỡ thợ – lỡ cu li”? Hệ thống trường đại học cùng hệ cao đẳng ở các trường này thuộc “đối tượng áp dụng” của Luật Giáo dục Đại học, do Bộ Giáo dục và Đào tạo thay mặt Chính phủ để quản lý.
Nay lại đặt các trường cao đẳng, cao đẳng nghề, trung cấp chuyên nghiệp và trung cấp nghề sau khi đã hợp nhất dưới sự quản lý của Bộ Lao động, Thương binh và Xã hội, thì coi như không chỉ các trường cao đẳng nghề và trung cấp nghề mà còn thêm các trường cao đẳng và trung cấp chuyên nghiệp bị tách khỏi hệ thống giáo dục chung để chuyển sang một ngành không đúng chức năng của chúng; còn hệ thống giáo dục lại bị khuyết một mảng lớn do các trường này để lại.
Ai cũng biết lâu nay việc đào tạo nguồn nhân lực ở Việt Nam vốn đã yếu lại còn phân tán, chia năm xẻ bảy. Nay tiếp tục phân tán mạnh mẽ hơn, làm cho hệ thống giáo dục rời rạc, khó khai thác được thế mạnh của nhau ở nhiều phương diện.
Liệu có nên đặt nghi vấn lợi ích nhóm ở đây, khi mà cả Bộ Giáo dục và Đào tạo lẫn Bộ Lao động, Thương binh và Xã hội đều có hệ thống trường riêng, được bảo hộ riêng bằng hai sắc luật khác nhau?
Về nguyên tắc ban hành luật, khó hiểu khi Luật Giáo dục nghề nghiệp có điều 77 “Sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Giáo dục Đại học”. Theo đó, từ ngày 01-07-2015, các trường đại học không được đào tạo trình độ cao đẳng.
Thông tin trên báo chí cho biết, đầu tháng 9-2014, Văn phòng Chính phủ ra thông báo kết luận của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, Chủ tịch Ủy ban Quốc gia Đổi mới giáo dục và đào tạo, tại phiên họp thứ nhất của ủy ban này. Một trong những nội dung trong thông báo là hình thành hệ thống giáo dục nghề nghiệp theo 3 cấp độ: sơ cấp, trung cấp, cao đẳng, thống nhất về tên gọi, tiêu chí đầu vào, đầu ra, chương trình đào tạo. Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội là cơ quan quản lý nhà nước về giáo dục nghề nghiệp.
Vậy các trường đại học sẽ đào tạo ra những nhân lực để đáp ứng cho nguồn cầu nào?