VNTB – Mong chờ một Sài Gòn ‘không giới hạn đi lại’

VNTB – Mong chờ một Sài Gòn ‘không giới hạn đi lại’

Dế cơm

 

(VNTB) – Liệu Sài Gòn sẽ chấm dứt chuỗi giãn cách dài ngày theo như dự tính của chính quyền thành phố này?

 

Hơn 70 ngày trôi qua, nếu chỉ tính từ mốc 9-7-2021, từ việc hy vọng sẽ chỉ có hai tuần, cho đến ngao ngán khi liên tục gia hạn phong thành rồi cuối cùng là chán nản khi chẳng có kết quả gì mới, mặc dù có nhiều tín hiệu đem đến khả quan, nói thiệt, dù rất trông chờ cái ngày thành phố dỡ bỏ phong tỏa, đi lại liên tỉnh – thành không còn khó khăn, nhưng vẫn không hy vọng cho lắm.

Hy vọng sao được khi từ chủ tịch quốc hội Vương Đình Huệ nói chi phí xét nghiệm PCR còn cao hơn vaccine đến các chuyên gia đều đề xuất dừng xét nghiệm diện rộng, cuối cùng thành phố vẫn “xét nghiệm thần tốc”. Nhiều ngả đường vẫn đầy những hình ảnh đồng phục áo xanh, áo trắng và dòng người đứng chờ lấy mẫu…

Hy vọng sao được khi nhiều người nói không thể mãi giãn cách, tính đến chuyện mở cửa, không thể không mở cửa lúc này, thế nhưng, thực tế, người dân đã mong muốn mở cửa từ rất lâu, bởi sức chịu đựng của người nghèo là có giới hạn. Vậy mà, những lời đó dường chừng như rơi vào quên lãng, cũng chẳng biết có ai để tâm đến nó nữa hay không? Rồi lại siết chặt, lại ngăn cản, lại không cho dân ra đường mưu sinh.

Hy vọng sao được khi Bộ Y tế nói rằng vaccine sẽ về nhiều. Ừ thì nhiều thiệt, nhưng theo thông tin từ báo chí, hết Vạn Thịnh Phát tiếp tục mua 8 triệu liều Vero Cell của Sinopharm; rồi đến Hayat-Vax (tên gọi khác của Sinopharm và chưa được WHO phê duyệt); sau đó là Abdala của Cuba. Còn những vaccine mà đã chích trong dân như AstraZeneca, Moderna, Pfizer thì thiếu tới thiếu lui.

Thông qua mạng xã hội, nói về việc phong thành dài ngày này của thành phố, bạn bè tôi chia làm hai luồng ý kiến.

Một luồng ý kiến bênh vực bác Đam, cho rằng, việc lây lan dịch như vậy là do ý thức của người dân kém, cứ mải mê đi ra đường. Trung thành với quan điểm truy vết và dập dịch. Ở nhà bây giờ cũng có sao đâu. Làm việc trực tuyến vẫn được, vẫn gọi điện thoại kiếm khách như bình thường. Còn về đồ ăn, cũng không lo, đã có quê nhà phương xa gửi lên.

Luồng ý kiến khác, một số bạn bè lại cho rằng việc phong thành quá lâu như vậy là sai lầm. Hàng hóa vận chuyển đứt gãy, khó khăn trong mua bán, công việc đình trệ. Và hơn hết, người nghèo càng lúc càng khó khăn hơn.

Về vấn đề đồ ăn, đúng là thực tế có nhiều gia đình nhận được hỗ trợ từ quê nhà. Song, điều đó không phải là tất cả. Với những người sinh ra và lớn lên ở thành phố hay ở ngoài quê vẫn khó khăn, vẫn “đò giang cách trở”, thì như thế nào?

Long, một cậu em quê An Giang, đang học ở thành phố đã nói với tôi: “Đúng đó là sự quan tâm của người nhà, nhưng mình lớn rồi, đi làm rồi. Quan điểm của cá nhân mình. Mình lo được thì nên tự lo. Chỉ khi nào kẹt lắm, không thể xoay sở được, mình mới nhờ”.

“Còn về cái gọi là Covid zero, nên nhìn vào thực tế đi, với quá nhiều F0 như vậy, anh zero bằng cách nào? Hay là anh lại lấy cái cớ đó để tiếp tục phong thành rồi lại xét nghiệm?”

Dĩ nhiên dù có thể không tin cuối tháng này mở cửa lại cho lắm, nhưng vẫn hy vọng, bởi “sau cơn mưa trời lại sáng”. Dù nếu có bị vùi dập như thế nào hay từ ai mà bị ép buộc không được ra đường mưu sinh; đang yên đang lành bị “gom” về Trung tâm bảo trợ… Sài Gòn vẫn sẽ trở lại với nhịp sống ồn ào, mạnh mẽ.

Sài Gòn có trước mấy ông đang ngồi ghế  trên ở trung ương mà…


CATEGORIES
TAGS
Share This

COMMENTS

Wordpress (0)