Trần Dzạ Dzũng
(VNTB) – Chỉ cần các vị cam kết sẽ tiếp tục giữ được cơ đồ và uy tín quốc tế là đủ để Việt Nam hùng mạnh trên con đường đi lên chủ nghĩa xã hội lắm rồi!
Bốn vị lãnh đạo cấp cao gọi là vừa được Quốc hội ‘bầu’, đã có những hứa – hẹn công khai ở nghị trường Diên Hồng.
Chỉ cần cam kết: duy trì những thành quả của ngài Tổng bí thư
Không ít ý kiến cho rằng các kiểu cam kết này là thừa thãi, vì hồi đọc diễn văn tổng kết nhiệm kỳ khóa XII và nhìn lại 35 năm đổi mới, ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng khẳng định toàn Đảng, toàn dân đã đạt được những thành tựu quan trọng.
“Với tất cả sự khiêm tốn, chúng ta vẫn có thể nói rằng: Đất nước ta chưa bao giờ có được cơ đồ, tiềm lực, vị thế và uy tín quốc tế như ngày nay.” – ông Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng trịnh trọng tuyên bố như vậy.
Trước đó, phát ngôn này xuất hiện rải rác trong các diễn văn soạn cho ông Tổng bí thư từ năm 2019, và đã khiến không ít các học trò của giáo sư Hoàng Như Mai (1919 – 2013) nhớ lại tiết bình giảng hồi nào trên giảng đường Đại học Tổng hợp TP.HCM thập niên 80 ở thế kỷ trước.
Hồi đó, khi bình giảng thi phẩm “Chào Xuân 61” của Tố Hữu, đại khái giáo sư Hoàng Như Mai có các ý tứ vầy:
Năm 1960 là một cột mốc đáng nhớ trong lịch sử dân tộc. Đó là năm miền Bắc thật sự bắt tay vào xây dựng chủ nghĩa xã hội, thiên đường trong mơ ước của cả dân tộc sau chín năm kháng chiến chống thực dân Pháp, sau 5 năm khắc phục hậu quả chiến tranh. Đó là năm Chiến lược giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước đã được hoạch định một cách rõ ràng.
Lần đầu tiên, Đại hội của Đảng (Đại hội III) diễn ra giữa Thủ đô trong không khí phơi phới của tự do và hòa bình, đã đánh giá tình hình thời điểm đó như sau: “Chúng ta đang hoàn thành kế hoạch 3 năm cải tạo và phát triển kinh tế, phát triển văn hoá; Công cuộc cải tạo xã hội chủ nghĩa và xây dựng chủ nghĩa xã hội đang giành được những thắng lợi to lớn.
Cuộc đấu tranh anh dũng của đồng bào miền Nam chống đế quốc Mỹ và bè lũ tay sai, mặc dù bị khủng bố rất dã man, vẫn giữ vững và không ngừng mở rộng. Sự nghiệp đấu tranh của nhân dân cả nước ta nhằm thực hiện thống nhất nước nhà đang phát triển mạnh mẽ”.
Đại hội đã đề ra hai nhiệm vụ chiến lược: “Đẩy mạnh công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc, củng cố miền Bắc thành cơ sở ngày càng vững chắc cho cuộc đấu tranh giành thống nhất Tổ quốc; Ra sức hoàn thành cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân trong cả nước, giải phóng miền Nam khỏi ách thống trị tàn bạo của đế quốc Mỹ và bè lũ tay sai; Thực hiện thống nhất nước nhà trên cơ sở độc lập và dân chủ, xây dựng một nước Việt Nam hoà bình, thống nhất, độc lập, dân chủ và giàu mạnh”.
Mừng xuân mới 1961, Bác Hồ đã viết: “Đường lên hạnh phúc rộng thênh thênh”. Trong sự tin tưởng, phấn chấn dạt dào ấy, trên đỉnh cao của tầm nhìn phát triển, nhà thơ Tố Hữu đã viết nên một khúc tráng ca, một bài hát trữ tình bất hủ thể hiện trọn vẹn không khí thời đại, tình cảm Bắc – Nam, nhiệm vụ cách mạng, sự phấn chấn của lòng người. Khúc tráng ca ấy mang tên “Bài ca mùa xuân 1961”.
“Chào 61! Đỉnh cao muôn trượng
Ta đứng đây, mắt nhìn bốn hướng
Trông lại nghìn xưa, trông tới mai sau
Trông Bắc trông Nam, trông cả địa cầu!”…
Cũng bởi vì xuân 61 đã ở ‘đỉnh cao muôn trượng’, nên những xuân sau đành phải ‘xuống núi’ dần, vì trơ vơ ở đỉnh để làm gì, không khéo ‘tuột dốc’ còn mất mạng như chơi…
Giáo sư Hoàng Như Mai kể rằng “Bài ca mùa xuân 1961” được nghệ sĩ Châu Loan ngâm trên Đài Tiếng nói Việt Nam và đăng lần đầu trên báo Nhân Dân số Tết Tân Sửu, ngày 15-2-1961, sau đó được đưa vào tập “Gió lộng”, nhà xuất bản Văn học, 1961 và sách giáo khoa.
Nếu cam kết bị vi phạm có ai bị ‘đòn roi’?
Trở lại với thời sự chuyện của bốn vị lãnh đạo cấp cao gọi là vừa được Quốc hội ‘bầu’, đã có những hứa – hẹn công khai ở nghị trường Diên Hồng.
Đặt trong bối cảnh “cơ đồ, tiềm lực, vị thế và uy tín quốc tế” của Việt Nam như khiêm tốn nhận định của ngài Tổng bí thư, xin được ghi lại ở đây một vài cam kết:
Phát biểu lúc nhậm chức Chủ tịch nước nhiệm kỳ 2021-2026, ông Nguyễn Xuân Phúc cam kết trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng luôn giữ và phát huy sức mạnh của khối đại đoàn kết toàn dân tộc, cùng với các giá trị lịch sử, bản sắc văn hóa và truyền thống thiêng liêng của dân tộc, vì sự phát triển lớn mạnh, toàn diện và bền vững của đất nước.
Là Thủ tướng thứ 10 trong lịch sử kể từ năm 1945 đến nay, ông Phạm Minh Chính khi tái đắc cử đã đưa ra nhiều cam kết trong bài phát biểu nhậm chức dài 12 phút.
Trong bối cảnh hiện nay, người đứng đầu Chính phủ khẳng định nhiệm vụ cấp bách, quan trọng hàng đầu của Chính phủ và Thủ tướng là tập trung trí tuệ, nguồn lực cùng với các biện pháp linh hoạt, sáng tạo, nhất là chiến lược vaccine để chống dịch thành công.
Cùng với cải cách nền hành chính quốc gia, Thủ tướng Phạm Minh Chính nhấn mạnh chủ trương tăng cường phân cấp, phân quyền hợp lý, cá thể hóa trách nhiệm đi đôi với nâng cao năng lực cấp dưới cũng được ông nhấn mạnh; đồng thời, tăng cường phối hợp, kiểm tra, giám sát và kiểm soát quyền lực.
Được tín nhiệm bầu làm lãnh đạo cao nhất của cơ quan lập pháp, Chủ tịch Quốc hội, ông Vương Đình Huệ hướng đến nhiều nhiệm vụ nhằm nâng cao chất lượng hoạt động của Quốc hội. Ông hứa góp phần tăng tính công khai, minh bạch và chuyên nghiệp trong hoạt động của Quốc hội, cả về công tác lập pháp, giám sát tối cao và quyết định các vấn đề quan trọng của đất nước.
Chánh án Tòa án nhân dân Tối cao, ông Nguyễn Hòa Bình khẳng định đẩy mạnh hơn nữa công cuộc cải cách tư pháp với nhiều giải pháp đổi mới, sáng tạo để nâng cao chất lượng hoạt động và uy tín của tòa án. “Nỗ lực cao nhất để phát huy ưu điểm, thành tựu; khắc phục hạn chế, thiếu sót. Đồng thời, chăm lo xây dựng tòa án nhân dân trong sạch, vững mạnh và chuyên nghiệp”, ông cam kết.
Thật ra thì các kiểu hứa – hẹn ở trên là một nghi thức trong tất cả những lần ‘bầu – bán’, vì khi kết thúc nhiệm kỳ, chẳng ai ‘moi – móc’ lại xem hứa và làm được bao nhiêu phần trăm để mà… ‘tạc bia miệng’ cho hậu thế (?!)