Việt Nam Thời Báo

VNTB – Tiến sĩ Phạm Đình Bá: “Tự do cho nhà báo Lê Anh Hùng!”

Tiến sĩ chính sách y tế Phạm Đình Bá, chủ nhiệm Nghiệp đoàn y tế Việt Nam.

 

(VNTB) – Ông Lê Anh Hùng là thành viên Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam, bị bắt từ ngày 5/7/2018 theo Điều 331 Bộ luật Hình sự về tội “Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích nhà nước…” và từ đó tới nay chưa từng được đưa ra toà xét xử.

Ông Hùng đã bị đưa vào trại tâm thần ngày 1/4/2019 để cưỡng bức điều trị. Thân mẫu ông Hùng bà Trần Thị Niêm đã nhiều lần kêu cứu cho con vì ông Hùng liên tục bị tăng liều thuốc tâm thần.

 

Bước 1. Xin các bạn lên tiếng cho anh Lê Anh Hùng. Những người đã công khai đòi an toàn và tự do cho anh. https://nghiepdoanyte.home.blog/2020/03/23/moi-ky-ten-de-yeu-cau-bo-y-te-cong-hoa-xa-hoi-chu-nghia-viet-nam-ngung-hanh-ha-nha-bao-le-anh-hung/

Bước 2. Tiếng nói của bạn sẽ được tập hợp để đòi “Tự Do cho nhà báo Lê Anh Hùng” gởi đến

  • Reporters Without Borders, Christophe Deloire, General Secretary
  • Hiệp hội Tâm thần Thế giới (bên dưới)
  • Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ về Thực hành Nhân quyền (bên dưới)
  • Nhóm công tác Liên hợp quốc về Giam Giữ Tùy Tiện (bên dưới)
  • Đài Á Châu Tự Do (bên dưới)

Dữ liệu hỗ trợ Bước 2 đúc kết từ bài bên dưới đây.

Trung Cộng dùng bệnh viện tâm thần để bịt miệng những người bất đồng chính kiến ra sao?

Các báo cáo tiếp tục kể về sự đàn áp các luật sư và nhà bất đồng chính kiến – luật sư Pu Zhiqiang đã chính thức bị thu hồi giấy hành nghề  gần đây – nhưng ít ai nói về những bất hợp pháp nghiêm trọng khác cần phải gây lo ngại. Đáng chú ý, các nhóm nhân quyền từ lâu đã buộc tội rằng một trong những ví dụ đơn giản nhất về bất hợp pháp trong tố tụng hình sự Trung Quốc là việc sử dụng các bệnh viện tâm thần học để giam giữ, bỏ tù và buộc các nhà bất đồng chính kiến và các nhà hoạt động xã hội dân sự vào các cách điều trị để làm giảm khả năng suy nghĩ và đối kháng của họ (2).

Việc sử dụng chiến thuật này, được mượn từ Liên Xô vào đầu thời đại Mao, đã bị giảm sau Cách mạng Văn hóa, nhưng đã hồi sinh vào năm 1987 với việc thành lập các bệnh viện tâm thần, do cảnh sát quản lý, được gọi là tổ chức Ankang (“bệnh viện hòa bình và sức khỏe”) . Báo cáo từ báo chí và các phương tiện truyền thông đưa ra ánh sáng về vi phạm nhân quyền có hệ thống trong các bệnh viện tâm thần do Bộ Công an Trung Quốc điều hành (2).

Trong một trường hợp, một nhà bất đồng chính kiến nổi tiếng của Trung Quốc đã bị giam cầm vào năm 1992 vào một bệnh viện tâm thần Ankang (2). Anh ta bị bắt vì biểu tình ở Quảng trường Thiên An Môn nhằm chống lại cuộc đàn áp ngày 4 tháng 6 năm 1989 ở Quảng trường nầy. Ông đã bị chữa bệnh “tâm thần” cho đến khi ông được thả ra vào năm 2005. Việc lạm dụng chính trị và công an trị trong các bệnh viện tâm thần vẫn tiếp tục. Theo Đài Á Châu Tự Do, nhóm Quan sát viên Trung Quốc đã theo dõi hơn 30 trường hợp các nhà hoạt động, những người đã bị giam trong các bệnh viện tâm thần do công an quản trị vào năm 2015. Việc quản thúc nầy không có sự hiểu biết hay chấp thuận của họ cũng như thân nhân gia đình họ.

Trong một cuộc phỏng vấn với Đài Á Châu Tự Do, người sáng lập nhóm, Liu Feiyue, nói rằng mặc dù Trung Quốc đã thông qua Luật Sức khỏe Tâm thần vào năm 2012, các nhà chức trách vẫn tiếp tục gửi các nhà hoạt động và dân oan đến các bệnh viện tâm thần, nơi họ có thể phải đối mặt với tra tấn và giày vò (2). Đài Á Châu Tự Do đã báo cáo một trường hợp của một người làm thỉnh nguyện ở Thượng Hải. Người nầy bị bắt, bị buộc phải uống thuốc, đánh đập và trói vào giường trong hai ngày đêm.

Khi Trung Quốc thông qua Luật Sức khỏe Tâm thần vào năm 2012, Nicholas Bequelin, khi đó là nhà nghiên cứu của nhóm vận động Nhân quyền, đã lưu ý rằng luật nầy bảo đảm đánh giá độc lập về các cam kết không tự nguyện của người mắc bệnh tâm thần (2). Tuy nhiên, ông cũng nhấn mạnh rằng Bộ Công an Trung Quốc vẫn duy trì thẩm quyền quản lý các bệnh viện tâm thần, trong đó đã có 22 bệnh viện trên toàn quốc.

Báo cáo Quốc gia của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ về Thực hành Nhân quyền năm 2014, trích dẫn Nhật báo Pháp lý, báo cáo rằng từ năm 1998 đến tháng 5 năm 2010, hơn 40.000 người đã bị giam trong các bệnh viện tâm thần do công an quản trị (1).

Việc đối xử với những người bị giam trong các bệnh viện nầy đã bị chỉ trích bởi các bác sĩ tâm thần nước ngoài và những người ủng hộ nhân quyền, nhưng chi tiết không thường xuyên xuất hiện vì sự bí mật được duy trì bởi Bộ Công an (2). Tuy nhiên, một báo cáo của Nhóm công tác Liên hợp quốc về Giam Giữ Tùy Tiện năm 2013, cho thấy việc một người bất đồng chính kiến bị giam giữ trong hơn bảy năm là tùy tiện.

Trong trường hợp nầy, ông Xing Shiku đã nhiều lần bị tra tấn và đánh đập sau khi đi từ Cáp Nhĩ Tân đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện chống tham nhũng và tư nhân hóa một công ty nhà nước nơi anh ta từng làm việc (2). Nhóm công tác Liên hợp quốc về Giam Giữ Tùy Tiện phán quyết rằng ông Xing đã bị giam giữ vì lý do hòa bình về quan điểm của mình. Việc ông gửi đơn khiếu nại lên chính quyền Trung Quốc đã không chứng minh rằng ông ta là một mối đe dọa đối với người khác hoặc tài sản, tiêu chuẩn trong Luật Sức khỏe Tâm thần để nhập viện một người đến một bệnh viện tâm thần.

Các báo cáo được trích dẫn ở đây hỗ trợ phân tích nghiên cứu có thẩm quyền nhất về việc lạm dụng chính trị trong khoa tâm thần ở Trung Quốc ngày nay, “Điều tra tâm thần của Trung Quốc: Bất đồng chính kiến, Tâm thần học và Luật pháp ở Trung Quốc sau 1949” bởi Robin Munro, một học giả Trung Quốc và là người ủng hộ nhân quyền với Bản tin Lao động Trung Quốc (3). Như một nhà phê bình đã viết, về việc khẳng định rằng có một “sự lạm dụng chính trị có hệ thống về tâm thần học để trừng phạt những người bất đồng chính trị” đưa ra một cáo buộc về các hình thức lạm dụng nhân quyền nghiêm trọng nhất của nhà nước Trung Quốc (3).

Một nỗ lực vào năm 2002 của Hiệp hội Tâm thần Thế giới để gửi một phái đoàn quốc tế đến Trung Quốc đến thăm các bệnh viện tâm thần đã bị chính phủ Trung Quốc từ chối. Bất chấp sự nghiêm trọng của sự sai lệch có hệ thống của tâm thần học được thảo luận ở đây, đã có rất ít sự chỉ trích từ nước ngoài, chắc chắn là vì chính quyền Trung Cộng đã giữ bí mật để việc nầy khỏi tầm nhìn của nước ngoài. Khi chúng ta lên tiếng công khai, chúng ta đóng góp vào nỗ lực để vạch trần sự bất hợp pháp lâu dài của lạm dụng chính trị trong khoa tâm thần ở Trung Quốc.

Liên lạc tác giả: ba.pham@theta.utoronto.ca

 

Nguồn tham khảo:

(1) Stanley Lubman. Political Psychiatry: How China Uses ‘Ankang’ Hospitals to Silence Dissent.https://blogs.wsj.com/chinarealtime/2016/04/19/political-psychiatry-how-china-uses-ankang-hospitals-to-silence-dissent/

(2) China’s Psychiatric Inquisition: Dissent, Psychiatry and the Law in Post-1949 China. London: Wildy, Simmonds và Hill , 2006.

(3). Sarah Biddulph, Tạp chí Trung Quốc, số 59, tháng 1 năm 2008, 162.

* https://vietnamthoibao.org/vntb-xin-dung-quen-nha-bao-le-anh-hung/

 

Tin bài liên quan:

VNTB – Tại sao Bộ Giáo dục tùy hứng về tổ chức thi IELTS?

Baraju T. Ogelefecejo

VNTB – Trọng ơi, độc tài độc đảng sẽ dẫn dân mình đi về đâu?

Do Van Tien

VNTB – Trọng ơi, tàn dư cộng sản ở Nga là gì?

Do Van Tien

Leave a Comment

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.