Mai Lan
(VNTB) – Dường như đang có chuyến tàu vét khi nhiệm kỳ của đảng đang dần đi vào ga cuối…
Trên cương vị là cơ quan chủ quản, Tổng liên đoàn lao động Việt Nam đã có những hành xử đầy khó hiểu trong vụ việc đòi ‘chia’ 30% lợi nhuận của trường Đại học Tôn Đức Thắng. Và khi các lãnh đạo của trường sử dụng các luật định để kiên quyết không đáp ứng đòi hỏi này, thì phía Tổng liên đoàn lao động Việt Nam đã nhân danh quyền lực của cơ quan chủ quản, tìm mọi cách triệt bằng được bất kỳ ai dám cản trợ chuyện vòi vĩnh tiền bạc đó.
Vấn đề mang tính căn cơ ở đây, là dự thảo Văn kiện Đảng phục vụ Đại hội nhiệm kỳ XIII, cần có những nội dung thích hợp để chấm dứt những kiểu tham nhũng quyền lực đang diễn ra như ở Tổng liên đoàn lao động Việt Nam hiện tại.
Đối với các trường đại học công lập đã tự chủ về tài chính hoàn toàn, mô hình quản lý phải tuân thủ đúng định hướng: “Áp dụng mô hình quản trị đối với các đơn vị sự nghiệp tự bảo đảm chi thường xuyên và chi đầu tư như mô hình quản trị doanh nghiệp” tiểu mục 5, mục III của Nghị quyết 19-NQ/TW, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng ký ban hành ngày 25 tháng 10 năm 2017 (*).
Các cơ quan, chức danh quản lý điều hành (trừ Hội đồng trường) của trường đại học công lập tự chủ tài chính được áp dụng tương tự các trường tư thục. Các chức vụ quản lý khác ngoài Hội đồng trường của một trường đại học công lập tự chủ tài chính phải được áp dụng theo các tiêu chuẩn, quy trình theo quy định áp dụng cho trường tư thục.
Bởi theo quy định của Luật sửa
đổi, bổ sung một số điều của Luật Giáo dục đại học năm 2012, thì mô hình quản lý của trường đại học tư thục hoàn toàn giống với mô hình quản lý của một doanh nghiệp theo Luật Doanh nghiệp 2014. Chính điều đó cho thấy sự tuân thủ đúng định hướng của Nghị quyết 19-NQ/TW, và khuyến khích các trường tự chủ, tạo sự bình đẳng trong hoạt động giữa trường tư và trường công tự chủ.
Đối với các trường đại học công lập đã tự chủ về tài chính hoàn toàn như Đại học Tôn Đức Thắng, mô hình quản lý lâu nay tuân thủ đúng định hướng: “Áp dụng mô hình quản trị đối với các đơn vị sự nghiệp tự bảo đảm chi thường xuyên và chi đầu tư như mô hình quản trị doanh nghiệp” tiểu mục 5, mục III của Nghị quyết 19-NQ/TW.
Các cơ quan, chức danh quản lý điều hành (trừ Hội đồng trường) của trường đại học công lập tự chủ tài chính được áp dụng tương tự các trường tư thục. Và điều này cho thấy đòi hỏi ăn chia lợi nhuận kiểu 7/3 mà Tổng liên đoàn lao động Việt Nam đã buộc những nhà quản lý của Đại học Tôn Đức Thắng, là một hành vi mà pháp luật cần có những điều chỉnh về quyền hạn của quy định về ‘cơ quan chủ quản’ đối với đại học công lập đã tự chủ tài chính hoàn toàn.
Sắp tới đây Luật Giáo dục đại học cần tiếp tục được tu chỉnh, với việc phải định rõ thẩm quyền, phạm vi, khả năng và cách thức can thiệp vào hoạt động của cơ quan chủ quản đối với trường đại học.
Trường đại học chỉ có thể tự chủ theo đúng định hướng của Nghị quyết 19-NQ/TW khi xác định rõ thẩm quyền, cách thức cũng như phạm vi quản lý của cơ quan chủ quản. Rất tiếc, lâu nay hoàn toàn không có quy định về giới hạn quản lý của cơ quan chủ quản đối với các trường đại học. Hạn chế này đang tạo ra cơ hội cho sự quản lý và can thiệp của các cơ quan quản lý một cách tùy tiện, sâu rộng vào các trường, và phá vỡ hoàn toàn kế hoạch xây dựng mô hình tự chủ đối với các cơ sở đào tạo đại học công lập.
__________________
Chú thích: