1-5-2016
Khí thế rất hừng hực. Từ 9am, các anh chị tham gia bắt đầu xếp hàng trước đường Lê Duẩn. Một trong những người đầu tiên tôi thấy là cô Chiêu Anh. Cô đã bật khóc.
Chỉ vài phút sau, đoàn người đông dần và tuần hành xuống Đồng Khởi. Công an và an ninh chìm dày đặc. Đến công trường Quách Thị Trang, mọi người dồn lại và hô to các khẩu hiệu bảo vệ môi trường. Nắng nóng càng khiến cuộc biểu tình tăng nhiệt.
Cho đến lúc này, đoàn biểu tình đã bị an ninh và cảnh sát vây kín. Thấy một cô gái xinh cầm cành hoa, tôi nói cô ấy đến hàng an ninh tặng hoa nhằm bày tỏ sự ôn hòa. Không ngờ, khi vừa bước đến gần, cô bị hai ba gã vận thường phục vật té và khiêng cô, định tống vào xe. Chúng tôi tràn đến, ào vào và giải cứu được cô gái.
Cuộc biểu tình dần dần bị chặn tất cả mọi ngả đường. Chiến thuật của an ninh là cô lập đoàn biểu tình để từ đó làm mệt mỏi và manh mún khiến từng nhóm nhỏ tách ra. Tại đoạn Hàm Nghi, tôi tình cờ phát hiện một an ninh mặc thường phục. Khi một người dân hỏi chuyện gì đang xảy ra, hắn trả lời rằng hôm nay là Quốc tế Lao động nên dân tuần hành. Khi được hỏi tiếp tại sao công an vây kín một nhóm đi đầu, hắn nói rằng đó là một bọn ăn cắp bị bắt quả tang!
Cứ thế, cuộc biểu tình bị chặn các hướng đi. Cho đến 10g thì nhiều người đã tách ra đi về. Tại các nút chặn, tôi tìm gặp những nhân vật mà tôi đoán là chỉ huy, nói với họ rằng bất kỳ hành động trấn áp nào cũng gây hậu quả cực xấu và phản tác dụng. Với những nhân vật nói giọng Nam, tôi được nghe câu trả lời nhẹ nhàng, nhưng với những người giọng Bắc, tôi thấy một sự phách lối và hung hăng.
Đến 11g thì xảy ra xô xát đổ máu. Một buổi sáng rất không yên ả. Tôi thấy nhiều bạn rất trẻ đã khóc. Tôi thấy một Sài Gòn nắng cháy da trong nỗi khao khát bùng nổ một xã hội nơi mà mọi người đều có quyền thể hiện tiếng nói tự do của mình.
Một số hình ảnh từ FB Mạnh Kim: