Trần Dzạ Dzũng
(VNTB) – Những thành viên quản trị của công đoàn/ nghiệp đoàn, có phải bắt buộc cũng thực hiện theo “6 Điều Bác Hồ dạy với cán bộ Công đoàn” giống như ‘bên’ Tổng liên đoàn Lao động Việt Nam?
Từ ngày 1-1-2021, theo quy định của Bộ luật Lao động Việt Nam, thì người lao động bắt đầu có quyền tự do thành lập, hoặc gia nhập tổ chức mà họ lựa chọn làm đại diện, chứ không phải bắt buộc gia nhập vào Tổng liên đoàn Lao động Việt Nam nữa.
Một băn khoăn đang đặt ra về mặt quyền lợi chính trị, liệu các tổ chức – tạm gọi là công đoàn/ nghiệp đoàn độc lập, thì những thành viên quản trị của công đoàn/ nghiệp đoàn, có phải bắt buộc cũng thực hiện theo “6 Điều Bác Hồ dạy với cán bộ Công đoàn” giống như ‘bên’ Tổng liên đoàn Lao động Việt Nam?
Nếu câu trả lời là “bắt buộc”, thì xem ra quyền tự do công đoàn chỉ là hình thức của ‘rượu cũ – bình mới’.
Rộng đường dư luận, xin đăng toàn bộ nội dung của tài liệu gọi là “6 Điều Bác Hồ dạy với cán bộ Công đoàn”. Tài liệu này thực ra là bài phát biểu vào ngày 19/1/1957, khi Bác Hồ đã đến thăm và nói chuyện với cán bộ giáo viên, công nhân và học sinh, sinh viên Trường Cán bộ Công đoàn, nay là Đại học Công đoàn:
“1. Công đoàn phải tuyên truyền đường lối chính sách chung của Đảng, vì Đảng là Đảng của giai cấp vô sản. Đường lối chung là giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp. Giai cấp mà không có Đảng lãnh đạo thì không làm cách mạng được. Đảng mà không có giai cấp công nhân cũng không làm gì được, Đảng là đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời cũng là đội tiền phong của dân tộc.
2. Công đoàn phải giáo dục cho công nhân về đạo đức vô sản, đạo đức cách mạng.
Đạo đức vô sản, đạo đức cách mạng là thế nào?
Mỗi một người công nhân phải hiểu rằng trong mấy mươi năm nay, Đảng, giai cấp công nhân và nhân ta đấu tranh cách mạng để đánh đuổi bọn đế quốc thực dân, đánh đổ phong kiến, cho nhân dân nói chung, cho giai cấp công nhân nói riêng làm chủ nước nhà.
Vậy, đã là người chủ nhà, thái độ phải như thế nào?
Công nhân phải hiểu tương lai của công nhân và tương lai của xí nghiệp phải dính liền. Công nhân phải hiểu xí nghiệp là của mình, làm chủ nước nhà là nói chung, làm chủ xí nghiệp là nói riêng, xí nghiệp có phát triển, tương lai của công nhân mới tiến lên.
Cá nhân mỗi công nhân đối với nước nhà phải như thế nào?
Chế độ này là của ta, phải bảo vệ chế độ của ta. Nhà nước Việt Nam dân chủ cộng hòa là của ta, phải bảo vệ Nhà nước của ta. Ai xâm phạm đến Nhà nước của ta, chế độ ta, ta phải chống lại họ, bất cứ lời nói hay việc làm.
Còn thế nào nữa?
Công nhân phải hiểu lao động là vẻ vang. Trước kia ta lao động cho tư sản, phong kiến, đế quốc. Công nhân miền Nam hiện nay cũng thế. Còn ta bây giờ lao động cho ta. Bất cứ làm nghề gì có ích cho nước nhà, cho nhân dân, cho giai cấp đều là vẻ vang. Bất cứ nấu bếp, quét nhà hay làm chủ tịch đều phải lao động cả, làm gì ích nước lợi dân đều là vẻ vang.
Của cải mình lao động ra là của nước nhà, của nhân dân, là của mình, là của công. Nhân dân, đặc biệt là giai cấp công nhân phải bảo vệ của cải ấy. Để bảo vệ của cải chung đó, đối với thói tham ô, lãng phí ta phải chống lại.
Thế đã đủ chưa?
Chưa đủ, mỗi một công nhân đã là chủ của xí nghiệp, chủ nước nhà, phải tự nguyện, tự giác kỷ luật lao động. Giờ làm việc thì đi chậm, chưa hết giờ đã nghỉ không phải là thái độ của người chủ xí nghiệp, chủ nhà nước. Nếu ai cũng hăng hái làm việc mà có một số công nhân lười cũng không lười được. Muốn giữ kỷ luật lao động phải có tinh thần hăng hái, có tính sáng tạo…
Tính hăng hái, sáng tạo tỏ ra ở chỗ thi đua. Thi đua không phải là tranh đua. Mọi người phải cố gắng tiến bộ, không giấu nghề, người đi trước hiểu biết dẫn người đi sau, làm cho mọi người cùng tiến bộ.
Thi đua là phải làm cho tốt. Làm xấu mau hỏng, dùng không bền. Lại phải làm nhiều mới đủ dùng. Phải làm nhanh và phải làm rẻ, không phí phạm thì giờ, nguyên vật liệu…
Hiện nay có hai khẩu hiệu: Tăng gia sản xuất và thực hành tiết kiệm. Hai điều đó phải đi đôi, thiếu một là không được. Mục đích của Công đoàn là phải cải thiện đời sống công nhân, nâng cao đời sống vật chất, văn hóa của giai cấp công nhân nói riêng và của nhân dân nói chung.
Bây giờ anh em mong được lên lương có chính đáng không? Có, nhưng lương tăng gấp đôi mà hàng đắt, vẫn không ăn thua gì. Nuôi lợn ít mà muốn ăn thịt nhiều là không được.
Công đoàn phải hiểu để giải thích cho công nhân, công nhân phải hiểu để giải thích cho nhân dân là: phải tăng gia sản xuất và thực hành tiết kiệm. Tiền và hàng hóa phải đi đôi với nhau…
Tóm lại, về đạo đức vô sản, công nhân phải hiểu mình là chủ xí nghiệp, chủ nước nhà, hiểu lao động là vẻ vang, phải giữ gìn của công, chống tham ô lãng phí, phải bảo vệ kỷ luật lao động, phải thi đua làm tốt, nhiều, mau, rẻ. Cải thiện sinh hoạt phải dựa trên cơ sở tăng gia sản xuất và thực hành tiết kiệm.
3. Công đoàn và cán bộ Công đoàn phải học trước để hiểu biết khoa học. Thế nào là khoa học? Như hồi xưa ta cho sét là ông thiên lôi, mưa là rồng phun nước, ốm là do ma làm. Như thế là phản khoa học. Nay ta hiểu khác, hiểu nguyên nhân rõ ràng. Con mắt ta nhìn xã hội cũng phải khoa học. Các tôn giáo theo duy tâm, còn giai cấp công nhân phải duy vật.
4. Nội bộ công nhân phải đoàn kết, nhà máy này đoàn kết với nhà máy khác, cán bộ công nhân miền Nam và miền Bắc phải đoàn kết. Người ta thường nói đoàn kết là sức mạnh vô địch. Ta kháng chiến thắng lợi, cũng nhờ đoàn kết. Ta xây dựng hòa bình thắng lợi cũng nhờ đoàn kết.
Ta đoàn kết nội bộ công nhân, đồng thời củng cố sự liên minh của công nhân và nông dân là hai giai cấp lớn nhất, mạnh nhất.
5. Công nhân và cán bộ Công đoàn phải tìm cách này hay cách khác giải thích cho công nhân rõ tình hình trong nước và ngoài nước…
Do hiểu tình hình mà nâng cao tinh thần yêu nước của công nhân.
6. Công đoàn phải lãnh đạo, hướng dẫn công nhân. Lãnh đạo phải cụ thể, không quan liêu. Phải dân chủ, bàn bạc với anh em công nhân. Phải kiểm tra, làm mà không kiểm tra thì không biết kết quả ra sao, không hiểu sai lệch thế nào để kịp thời sửa chữa…”.