Việt Nam Thời Báo

VNTB- Tấm thẻ kiếm cơm và một tấm thẻ khác

Nguyễn Đình Ấm

(VNTB) –Với một người yêu nước, thương nòi cầm bút để phục vụ nhân dân, chống bạo quyền, tham nhũng, thối nát… thì cái thẻ nhà báo do NCQ đương thời cấp cho ai đó chẳng có giá trị gì mà lòng ngưỡng mộ, tin tưởng của nhân dân mới là tấm thẻ vô giá.


Tấm thẻ kiếm cơm
Mấy ngày nay các cơ quan truyền thông lề đảng tuyên truyền rùm beng về việc sai phạm của báo Người cao tuổi (NCT), trong đó không nói cụ thể sai phạm nhưng nhấn mạnh việc cách chức, thu hồi thẻ nhà báo (TNB), cơ quan điều tra khởi tố ông TBT Kim Quốc Hoa…
Vậy những biện pháp “ nghiêm minh, cứng rắn” trên, đặc biệt là thu TNB thì có ý nghĩa gì?
Trong 5 năm báo NCT và ông KQH phanh phui 1.500 vụ tham nhũng, thối nát từ phường, xã đến “thiên đình” trong đó có những quan chức cỡ rất đáng sợ như chủ tịch tỉnh, tổng thanh tra chính phủ, tướng, tá, giám đốc công an… Thử hỏi, có mấy trường hợp các phóng viên, ông KQH lấy được các tài liệu mờ ám từ các nhân vật, phi vụ bị phanh phui kia bằng tấm thẻ nhà báo của bộ 4 T cấp cho? Tôi dám khẳng định là không có vụ nào PV trình tấm TNB  ra mà lãnh đạo các phường, xã, tỉnh thành, công an, quân đội, chính phủ… cung cấp cho các tài liệu sai phạm của cơ quan, địa phương của họ. 

Qua hơn 30 năm cầm tấm TNB xịn, tôi thấy nó chỉ có tác dụng khi đi qua cầu phà được miễn phí (nay đã bãi bỏ), được cung cấp thông tin “tích cực” biểu dương thành tích đơn vị, cơ quan, “minh họa” cho đường lối của đảng CS, đến các hội nghị, các cuộc họp báo (thường có phong bì), thu thập tài liệu cần tuyên truyền của ban tuyên giáo, đi xin quảng cáo… Một số ít nhà báo có lương tâm, vì nước vì dân thì lấy làm phương tiện kết hợp để sưu tầm thông tin chống sai phạm ở những “cấp cho phép,  “gài” vào các bài viết khéo léo tố cáo những thối của hiện thực, quan chức hoặc để dành sau này đưa vào tác phẩm mong cải tạo xã hội như nhà báo Huy Đức, Trần Đĩnh…

Tóm lại, với phần lớn nhà báo thì tấm thẻ chỉ là phương tiện dễ kiếm cơm. Với anh lưu manh hơn thì làm giàu dưới sự bảo trợ của nhà cầm quyền (NCQ), ngược lại nó chỉ là mảnh bìa có chữ. Nhà báo VOV cầm thẻ xịn về Văn Giang nhưng bị hiểu nhầm là “theo dân” bị NCQ đánh cho te tua, biến dạng “mặt tiền” …
Vậy với một người, tờ báo hăng hái chống tham nhũng như KQH khi bị thu hồi TNB thì chẳng có gì ghê gớm. Bởi vì, người bị thu thẻ trong trường hợp này vẫn còn cái thẻ khác, đó là sự  tin tưởng, ngưỡng mộ của độc giả, CBNV ở các cơ quan, đơn vị, địa phương. 

Riêng hội NCT bị mất cơ quan ngôn luận đã tạo nên vị thế đáng kính nể của mình. Còn với cá nhân gần như không mất gì vì nay đã có mạng Internet dang tay đón nhận các bài viết của bất cứ ai.


Một tấm thẻ khác
Khi ở đâu đó tồn tại bất công, cán bộ bê tha, lộng hành, tham nhũng, thối nát (theo TBT Nguyễn Phú Trọng thì tham nhũng ở khắp nơi, khắp chốn) thì bị CBNV giúp việc căm ghét, ghê tởm nên họ sẽ bí mật sao chép tài liệu tham nhũng, sai phạm rồi ngầm cung cấp cho ai, tờ báo nào mà họ ta tin tưởng. Có thể khẳng định,phần lớn các tài liệu tham nhũng, sai phạm đến các cá nhân, các tờ báo là từ nguồn này (không tính một số  do quan chức “đánh nhau” nhờ báo trị đối thủ).
Từ 1994 đến 1998 do cản phá, phanh phui  nhiều vụ tiêu cực, tham nhũng ở  ngành HKVN nên tôi bị thu thẻ nhà báo, cho làm tạp vụ rồi khởi tố, điều tra, khám xét nhà cửa… Họ tưởng làm vậy thì tôi “hết đường ngọ ngoạy”, nhưng không ngờ từ đó tôi liên tục nhận được các tài liệu sai phạm của ngành HKVN bằng nhiều con đường: Gửi thư “bảo đảm”, ban đêm vứt vào sân nhà… 

Từ đó tôi có nhiều hơn “bom đạn” để chiến tiếp với lãnh đạo HKVN. Đến nay, dù đã nghỉ hưu “ngồi xó” nhưng tôi vẫn thường xuyên nhận được thông tin, tài liệu sai phạm của cá nhân, tổ chức ở khắp nơi, nhất là trong ngành HKVN để viết các bài ở Hải Dương, Văn Giang, Hà Tĩnh, các bài ở ngành HKVN như “Dưới thời ông Đinh La Thăng,hàng không VN hãy coi chừng”, các bài về dự án Long Thành, Sân golf trong sân bay… Có đồng nghiệp báo “quốc doanh” còn cung cấp tài liệu tận Hà Giang để tôi xử lý hộ…

Ông KQH và đồng nghiệp cũng chẳng quá lo ngại việc bị khởi tố, điều tra nếu mình trong sạch. Dù một số chi tiết trong các bài báo gọi là “sai phạm, lợi dụng…” như không có ảnh chụp ai “trao vũ khi cho kẻ biến chất, cảnh mua, bán, tiền nong trong “thị trường tướng tá”, thiếu gia Nguyễn Quốc Đức “lêu lổng” nghiện ngập… nhưng không có văn bản nào xác nhận. Đó là cái mà dân ta gọi là “tình ngay, lý gian”. Nhân dân, độc giả vẫn thấy trên thực tế nó chỉ là “phần nổi của tảng băng”, không người lương thiện nào chê cười những “sai phạm” ấy.
Như vậy với một người yêu nước, thương nòi cầm bút để phục vụ nhân dân, chống bạo quyền, tham nhũng, thối nát… thì cái thẻ nhà báo do NCQ đương thời cấp cho ai đó chẳng có giá trị gì mà lòng ngưỡng mộ, tin tưởng của nhân dân mới là tấm thẻ vô giá.


Vậy thì tấm TNB bị tước kia có giá trị gì đâu…

Tin bài liên quan:

Những bóng đen đằng sau dự án sân bay Long Thành

Phan Thanh Hung

VNTB – Trung Quốc bắt đầu “siết cổ” ngành HKVN?

Phan Thanh Hung

Hội nhà báo độc lập VN: Chi hội phía Bắc tọa đàm sau 6 tháng thành lập

Phan Thanh Hung

Leave a Comment

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

Việt Nam Thời Báo