Việt Nam Thời Báo

Phạm Viết Đào – Hệ lụy điều luật 258 của Bộ luật hình sự (phần 2 & 3)

Phạm Viết Đào

Cơ quan pháp luật Việt Nam đã truy cứu trách nhiệm hình sự blogger-nhà văn Phạm Viết Đào theo Điều luật 258 như thế nào ?
Phần II:
Những ghi chép dưới đây được ghi lại sau khi tôi ra khỏi trại giam Nam Hà ngày 13/9/2014; Trong thời gian bị tạm giam, tù nhân cấm không được mang giấy bút vào phòng giam; hàng tuần có nhiều cuộc kiểm tra đột xuất, nếu phát hiện ra giấy bút thì bị coi là đồ vi phạm, sẽ bị tịch thu và tù nhân sẽ bị xử phạt tuỳ theo mức độ…
-1. Sáng ngày 13/6/2013, L. cán bộ cảnh sát khu vực Công an phường Bưởi, nơi mình ở đi cùng với P. tổ trưởng dân phố vào nhà mình với lý do: hỏi xem mình đăng ký xe máy như thế nào có cần công an phường giúp đỡ thủ tục không ? Mình trả lời nhà mình mua 4 xe đã lâu, đã hoàn tất thủ tục đăng ký với công an ?
Sau khi bị bắt, mình hiểu đây là động tác trinh sát để chuẩn bị đánh án của ngành an ninh…
-2. Chiều 13/6/2013 khoảng 15 h 30 thấy con trai H.L dưới nhà gọi nhà có khách, mình đang xem mạng trên gác xuống, con trai ra mở cổng, mình đang mặc quần đùi xuống tới cầu thang thì có khoảng 1 trung đội cán bộ án ninh Hà Nội (trên 20 người) ập vào nhà mình và khống chế mình ngay ở cầu thang…
Cán bộ an ninh vào phòng mình bật máy, mở blog và cho in các bài trên blog có khoảng trên 30 bài được ịn ra, sau đó họ yêu cầu mình ký xác nhận vào từng trang của các bài viết. Mình đã chấp hành đầy đủ theo yêu cầu của cán bộ an ninh; Họ làm thủ tục niêm phong thu giữ 2 máy vi tính, 01 máy ảnh, 01 điện thoại và 02 cuốn sổ tay…
Sau khi làm xong các thủ tục in sao bài, thu giữ tang vật, Công an đọc lệnh bắt khẩn cấp và khám xét nhà ở mà không có phê chuẩn của Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội…Lúc này vợ mình và con trai mình đều có mặt ở nhà cùng với mẹ mình….
-3. Khoảng 19 h30 mình được áp giải ra xe, một cán bộ an ninh đưa ra chiếc còng số 8 cho mình xem và nói: họ miễn cho thủ tục còng tay vì thấy mình chấp hành không phản kháng; mình bĩnh tĩnh theo họ ra xe. Dọc đường đi, xe của công an đỗ ở sân của Nhà văn hoá Võng Thị, mình hỏi PC 92 là đơn vị gì của Công an Hà Nội, họ trả lời: Là Cơ quan An ninh Điều tra…
-4. Về tới số 6 Hà Đông, trụ sở của đơn vị này, mình được họ mua cho một chiếc bánh mỳ kẹp thịt, ăn qua loa và được hỏi cung ngay; Điều tra viên T. sau này mình biết ông ta là Đội phó một đội của PC 92 trực tiếp lấy cung mình ngay tối 13/6/2013. Xong phần thủ tục tên tuổi, nhân thân của mình, điều tra viên T. đã đưa ra 9 bài viết đã in trên blog của mình hỏi nội dung từng bài; mình đã trình bày nội dung tóm tắt từng bài, trong đó có 2 bài do mình viết, còn 7 bài lấy từ các trang mạng khác. Lướt qua những bài do điều tra viên T. đưa ra hỏi cung, mình có phần vững tin thấy những bài này không có gì sai nặng nề cả…Điều tra viên T còn đưa cuốn sổ tay của mình ra lật giở từng trang xem, thỉnh thoảng lại yêu cầu mình giải thích những nội dung các đoạn viết trong một số trang…
Cùng với việc hỏi cung căn cứ vào 9 bài viết trên blog của mình; sau này qua làm việc với cơ quan điều tra mình biết 9 bài này là do Giám đốc Công ty FPT tố cáo với Cơ quan công an Hà Nội; mình trả lời nội dung từng bài và điều tra viên T. ghi vào Biên bản lấy cung; Ngoài ra một cán bộ khác hỏi về các dữ liệu trên máy về mật khẩu của các hộp thư điện tử của mình, mình đã cung cấp đầy đủ…
Khuya hôm đó, 13/6/2013, mình được giữ lại và ngủ tại phòng ngủ của cán bộ An ninh Điều tra, một cán bộ ngủ chung phòng, còn một cán bộ thức canh ở bên ngoài, sợ mình trốn; Mình bảo họ: Tôi không trốn đâu, các bạn đừng lo; mặc dù vậy, đêm mỗi lần đi vẹ sinh họ đều theo ra cùng…
-5. Sáng 14/6/2014, PC 92 tiếp tục lấy cung mình, người trực tiếp lấy cung là điều tra viên B.V.H, một người đứng tuổi, đeo lon trung tá; nội dung lấy cung ngoài phần nhân thân, điều tra viên B.V.H lạị tiếp tục đưa từng bài viết của mình ra hỏi: mình lại trình bày nội dung từng bài và B.V.H chọn lọc ý ghi vào biên bản lấy cung; việc hỏi đáp cũng nhẹ nhàng vì mọi chuyện đều phơi ra trên trang viết…
Trước khi viết vào biên bản những ý kiến do mình trình bày, điều tra viên B.V.H có đưa ra hỏi kiến mình và mình đã giải thích lại thêm để biên bản hỏi cung ghi khách quan về nội dung bài viết…Phần lớn ý kiến đều ghi theo nhận định của điều tra B.V.H, mình chỉ giải thích và cải chính những chỗ B.V.H ghi có phần nặng nề; có những chỗ tiếp thu ý kiến của mình nhưng phần đa B.V.H. ghi theo chủ kiến của ông ta…
Trưa 14/6/2014 B.V.H đưa mình ra nhà ăn của cơ quan công an tại số 6 Quang Trung Hà Đông ăn trưa chung với một vài cán bộ của PC 92; B.V.H. đưa chai rượu ra rót mời nhưng mình không uống; mình chỉ ăn uống qua loa rồi quay lại phòng làm việc của họ nghỉ ngơi hơn tiếng sau đó làm việc tiếp cho tới chiều…
6. Chiều 14/6/2014 khoảng 18 h 30 mình được đưa ra khỏi cơ quan An ninh Điều tra và đưa về Trại giam số 3 Công an Hà Nội, dân tù quen gọi là Sala, một trại giam có tiếng là “khét” của Công an Hà Nội. Trước khi ra xe, mình yêu cầu niêm phong 2 máy vi tính của mình bị thu giữ, mình gửi lại chiếc ví trong có giấy tờ tuỳ thân và một ít tiền, ví cũng được niêm phong vì sợ vào trại giam nhốt chung với nhiều tù khác…

Những bạn cùng học Tổng hợp Alexandru Ioan Cuza Iasi-Romania gặp mặt ngày 26/9/2014 nhân 40 năm tốt nghiệp trường…

7. Mình được đưa vào trại giam số 3, cơ quan an ninh điều tra làm thủ tục nhập trại giống như nhập kho hàng hoá; một bác sĩ của trại kiểm tra sức khoẻ mình ngay ở cửa ra vào…Mình được đưa lên cân và cân được 70 kg, bình thường ở ngoài mình cân nặng 72 kg; chỉ sau một ngày bị PC 92 lấy cung, mình sút mất 2 kg…

Phần III
Chiều 14/6/2013, sau một ngày ròng rã bị hỏi cung, người mệt nhoài, mình được 4 cán bộ của PC 92 áp giải từ số 6 Quang Trung Hà Đông về Trại giam số 3; dọc đường đi, thấy trong túi còn hơn 100.000 đ, mình đưa cho điều tra viên H nhờ mua cho mấy chai nước và 1 giây sữa đậu nành, vì mình sợ vào trại lộn xộn, mang tiền vào nguy hiểm. Vào tới cửa trại giam, cán bộ làm thủ tục nhập trại như đã kể phần 2, mình được đưa vào trại và chính thức trở thành tù…
Cán bộ trại giam đưa mình vào trại. Bước vào cổng trại được hơn chục mét, một cán bộ quản giáo chạy ra nhìn trừng trừng vào mặt mình, lần đầu tiên trong đời mình nhìn thấy ánh mắt lạ kỳ như vậy; từ trươc đây, mình là cán bộ Bộ Văn hoá, lại là nhà văn, nhà báo đi đến đâu, vào nhà ai đều được đón tiếp niềm nở; Còn hôm nay vào đây, mới bước chưa được 10 bước mình đã bắt gương mặt đằng đằng sát khi, một thứ “ánh mắt hình viên đạn”, nửa như uy hiếp, nửa như muốn lột truồng mình ra mặc dù mình là đàn ông đã ngoài 60 tuổi…
Sau này mình hiểu, đây là nét đặc trưng của nghề quản giáo; mình đoán: những cán bộ quản giáo trẻ, nếu chưa có người yêu chắc khó lấy vợ vì dễ mắc bệnh nghề nghiệp, nghề trông coi tù, hễ gặp ai mắt cũng nhìn trừng trừng; đối tượng của họ quản là giới tội phạm nguy hiểm, hở ra là có thể gây án, phản thùng, chơi lại ngay…
Thử hình dung các cán bộ quản giáo này mà gặp các cô gái hay đền nhà người yêu mà quen nghề, mắt cứ trừng trừng, ném những “ánh mắt hình viên đạn”… ngay từ cái nhìn đầu tiên thì ai mà không khiếp, bỏ chạy mất dép…
Mình được dẫn giải vào nhà C. một khu sau này mình biết là khu dành cho các loại tội phạm về kinh tế; cán bộ quản giáo đưa mình vào “ phủ “; trong tù, nơi làm việc của quản giáo được gọi là“phủ”, từ thường gọi cán bộ quản giáo là “ thầy “, mặc dù các thầy ở đây mở miệng ra là mày tao, chí tớ, đ. mẹ, đ. cha tù lộn tùng bậy cả lên?
Mình được đưa lên tầng 2 của nhà C., bước lên khỏi cầu thang độ dăm bước là thấy “ phủ “ nơi làm việc của các “ thầy “ quản giáo; được đưa vào phủ, ở đây thấy có 2 cán bộ quản giáo trẻ, khoảng 25, 27 tuổi nhìn mình trừng trừng. Theo phép lịch sự mình ngỏ lời;
-Chào các anh
Một quản giáo, sau này được biết tù gọi anh ta là D. “ trố “, mắt hơi trô trố hỏi mình cộc lốc:
-Tên gì ?
– Tôi tên là Phạm Viết Đào, mình cũng trả lời cộc lốc !
-Phạm tội gì ?
-Tôi phạm tội: Lợi dụng các quyền tự do dân chủ, xâm phạm lợi ích…
-Tuyên truyền phản động à ?
-Không, tôi viết bài trên blog phản biện một số chủ trương, chính sách của nhà nước…
D. vẫn ngồi hỏi, còn mình thì vẫn đứng trả lời rành rọt, mặc dù phía trước mình thấy có chiếc ghế nhưng vì không thấy mời nên mình không ngồi…
D. thì ngồi, còn mình thì cứ đứng trả lời; D. có vẻ như thấy khó chịu nói như quát:
– Ngồi xuống !
Mình tiến lại gần bàn, định ngồi vào ghế thì anh ta chỉ vào góc tường đối diện với cái bàn D. ngồi và quát:
-Ngồi xuống góc kia ! Mình biết là mình không được phép ngồi ở bàn ngang hàng anh ta mà phải ngồi bệt xuống sàn nhà; Mình tiến đến góc tường ngồi bệt xuống chân tường…
D. vẫn trừng mắt nhìn mình và nói như quát:
-Anh viết để làm gì? Ai trả tiền cho anh viết ? Anh viết thuê cho ai ?
-Tôi viết bài đưa lên mạng và không lấy tiền của ai cả ?
– Thế viết để làm gì ?
-Trước những vấn đề xã hội, thấy cần lên tiếng, bày tỏ chính kiến thì viết …
-Thế anh có biết tôi là ai không ?
-Anh chắc là quản giáo của trại !
– Trong tù, tù gọi quản giáo là cán bộ và xưng tôi, nghe rõ chưa !
?
– Vâng tôi hiểu, thưa cán bộ.
– Bây giờ anh ra ngoài hàng lang nhìn cái bảng nội quy của trại treo ở tường, anh đọc to lên 3 lần ! một cán bộ của trại đưa tôi ra khỏi phủ, chỉ cho tôi cái bảng nội quy treo ở tường có tất cả 11 điều, tôi đọc lướt qua…
Đọc xong tôi quay vào phủ, thấy tôi không tỏ ra sợ sệt hay mất tinh thần, D. vẫn nhìn mình trừng trừng, nói năng cộc lốc mình cũng gân mặt lên, bất cần; D. bắt đầu dịu dọng, lên lớp:
-Anh phạm tội là phạm tội với nhà nước chứ không phạm tội với chúng tôi; anh lớn tuổi rồi, ở ngoài có thể tuổi ngang với tuổi cha, tuổi chú của chúng tôi nhưng vào đầy, anh là thằng tù, tôi yêu cầu anh phải chấp hành đầy đủ nội quy của trại; anh phải ăn, ở, sống, quan hệ như thế nào để người ta nể trọng anh, để chứng tỏ mình là người có học; sau này ra tù, biết đâu chúng ta còn có thể gặp nhau có thể còn mời nhau đi uống rượu, uống bia. Còn bây giờ tôi bố trí anh vào buồng giam số 7, ở chung với 2 tù nữa. Anh nhớ lời tôi chưa ?
-Vâng, tôi nhớ và tôi sẽ chấp hành đúng nội quy của trại…
Tôi được D. đưa vào buồng giam, tất cả đồ dung, tư trang D. yêu cầu tôi để lại ở phủ, chỉ cho tôi mang theo chai nước, một bộ đồ lót, bàn chải đánh răng, khăn mặt…D. mở cửa sắt của hàng lang dài, phía trong cửa sắt tôi thấy có 2 tù nhân trẻ đang ngồi bệt xuống, người dúm dó như 2 con chuột ướt. Tôi bước vào dãy nhà C. là dãy dày có tất cả 12 buồng kế tiếp nhau. D. dặn 2 tù ngồi lại chờ D, còn tôi thì D. dẫn tôi đi đưa tôi tới buồng giam số 7., D. mở khoá, tôi bước vào.
Buồn giam là một căn phòng độ 7 m2, chiều rộng khoảng 2,4 m, chiều sâu khoảng 3 m. Chiếc cửa sắt nặng nề rộng khoảng 80 cm, cao khoảng 2,4 m, phía trên có chấn song làm cửa thông thoáng, phía dưới bịt kín bằng tôn sắt. Buồng được xây thàng 2 bục 2 bên, mỗi bục rộng khoảng 80 cm dài 2 m là nơi làm giường…Cuối dường là bức tường lửng cao khoảng 1,2 m ngăn cách bệ ngủ bằng xi măng với khu phụ; khu phụ gồm 2 đơn nguyên, một bên là cái bể nước nổi đựng được khoảng 40 cm 3 nước và bên kia là bệ xí để tù vệ sinh khép kín ngay trong buồng giam… Mình nhìn vào cái xí xổm, đã ố vàng vì nước thải, còn bể nước thì còn một ít nước trông như nước cống, đen ngòm; buồng giam có một bong đèn compak ở tường trong và một bong ở cửa sổ sang nhờ nhờ. Buồng giam bật điẹn sáng cả ngày lẫn đêm.Nhà tù này chắc xây dựng vào những năm 80, tường xây nguyên trạng không hề có sơn vôi ve đã ám khói, đen xỉn, nhiều chỗ đã bong vôi vừa lòi cả cốt thép…
Thiết kể buống giam theo tôi hiểu dành cho 2 tù, ngủ ở 2 cái bệ xi măng, giữa là lối đi rộng khoảng 80 cm. Sau này, ở lâu tôi hiểu, mỗi phòng như thế thường được bố trí 5-6 tù có khi lên tới 7, 8 tù; khi tù đông thì thay nhau nằm, ngồi…Tôi liếc nhìn buồng và chọn cái bục xi măng liền kế với bể nước, D. ném cho tôi chiếc chiếu để tôi rải lên bục nằm…
Một chốc sau, D. quay lai đưa thêm 2 tù trẻ, lúc nãy tôi bắt gặp ở hàng làng vào ở chung buồng với tôi, D. chắc vừa dặn gì đó với 2 tù trên, một tù tên Chinh, khoảng 27, 28 tuổi, một tù tên là Hùng, trên 40 tuổi…(Xin không nêu tên thật 2 tù nhân này, tôi tạm đổi tên khác vì hiện họ đang thi hành án…)

Sau khi đưa thêm 2 tù trẻ vào ở chung với tôi, D. quay ra, tôi hỏi qua quýt tên họ của hai bạn tù rồi quay ra giường ngủ, không muốn bắt chuyện gì. Hùng chủ động hỏi tôi:
-Chú phạm tội gì ?
-Tao phạm tội giết người…Tôi trộ Hùng.
-Chắc trong phút giây nóng nảy chứ nhìn người chú đâu đến nỗi…
-Tao đang mệt, để tao ngủ; tôi lên giọng “đại ca”…
Cả hai lục tục dọn giường, thu xếp đồ đạc lên giường nằm…
Vì quá mệt, tôi nằm thiếp đi, độ 1-2 giờ sang, tôi tỉnh dậy đi vệ sinh thấy Chinh ngủ còn Hùng thì vẫn ngồi ngáp ngắn ngáp dài, người ủ rũ như tàu lá…
Tôi lại quay vào, sau một giấc ngủ ngắn, người tôi đã có phần tỉnh táo. Tôi liếc nhìn Hùng thấy hắn ngồi ngáp vặt, tôi dục:
-Cậu không ngủ à ?
-Chúng cháu được giao nhiệm vụ phân công nhau trông chú ngủ…
-Chúng mày sợ tao trốn hay tự tử ?
-Các thầy bảo chúng cháu trông chú, chúng cháu phải theo !
-Đi ngủ đi, chúng mày không phải trông đâu; từ đây ra cổng có tới 6 khoá, có mở tao cũng chẳng trốn đâu mà sợ; còn lâu tao mới tự tử nghe con…
– Thấy chú lớn tuổi, chúng cháu lo cho chú, các thầy bắt các cháu trông…
Tôi dục Hùng đi ngủ, không phải thức trông…
Còn nữa

Tin bài liên quan:

Cuộc thăm viếng lần thứ ba

Phan Thanh Hung

Tín đồ Giáo hội Phật giáo Việt nam thống nhất bị hành hung

Phan Thanh Hung

Bị công an đánh do hoạt động vì quyền con người

Phan Thanh Hung

Leave a Comment

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.