Thới Bình
(VNTB) – Đồng chí Bùi Trường Giang – Phó Ban Tuyên giáo Trung ương mới đây đã bị Uỷ ban Kiểm tra Trung ương kỷ luật bằng hình thức “khiển trách” vì tội ngủ với vợ một đồng chí khác.
Giang trưởng thành từ phong trào đoàn.
Oái oăm ở đây là từ hồi đồng chí Giang nhận chức phó Tuyên giáo, đồng chí thường được mời “phát biểu chỉ đạo” ở các hội nghị gọi là, về nghiên cứu triển khai học tập tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh.
Rồi đây người ta sẽ chép miệng, “ông Thiệu lại đúng…”.
Trở ngược thời gian mấy mươi năm trước, đồng chí Bùi Trường Giang ắt hẳn sẽ bị đấu tố về tội hủ hóa.
Hủ hóa là từ rất đặc trưng của thời bao cấp, dành để chỉ quan hệ nam nữ ‘không chính đáng’. Bây giờ chúng ta thường nghĩ, chỉ có ngủ với vợ/ chồng người khác, hay làm “chuyện ấy” với hình thức mua – bán dâm, mới là không chính đáng. Còn thời đó, dù có yêu nhau và tự nguyện hiến dâng, dù cả hai là trai chưa vợ gái chưa chồng mà dám “trao thân” thì cũng là hủ hóa, và hủ hóa là một tội lớn.
“Đến yêu nhau còn phải báo cáo tổ chức nữa là… Mà báo cáo nghĩa là tổ chức cho phép anh chị tìm hiểu nhau để tiến tới hôn nhân. Chừng nào chưa cưới mà dám làm chuyện trên bộc trong dâu thì đó là sa đọa về đạo đức, tội rất nặng”, một nhà báo chuyên trách mảng pháp đình, nói.
“Tôi đã mấy lần tham dự cuộc họp xử lý cán bộ hủ hóa. Kiểm điểm lên kiểm điểm xuống, hết bị ‘đấu tố’ thì nhận ‘án’ hạ lương, đợt tăng lương sau cũng không được xét. Ai có tí chức tước thì không mất chức cũng hạ bậc, ai đảng viên thì bị khai trừ, nói chung là thân bại danh liệt. Bị kỷ luật về các tội khác còn đỡ chứ tội đó thì chả dám ngẩng mặt lên nhìn ai, nhục nhã lắm.
Gần nhà tôi có một ông, trước làm phó giám đốc một công ty quan trọng lắm. Ông này được cho là có tài và năng nổ. Ai cũng bảo khi giám đốc thăng chức chuyển đi thì thể nào ông cũng được thế vào đấy. Nhưng khi cái ghế đó sắp lọt vào tay thì ông bị bắt quả tang hủ hóa với một nhân viên. Thế là ông ấy bị điều đi nơi khác ngay, làm phó phòng quèn” – một đồng chí cán bộ hưu trí, cùng trang lứa với đồng chí “ngậm ngùi tuổi Thân”, kể.
Theo đó, trước mỗi đợt bình xét hay sắp đến kỳ thăng cấp, bổ nhiệm, rất hay có các nhân vật tiềm năng bị tố cáo tội hủ hóa.
Của đáng tội, con người của bây giờ, của mấy chục hay mấy nghìn năm trước thì vẫn vậy, đều có nhu cầu tình dục, đều đầy kẻ ham của lạ và có máu ngoại tình, và luôn có kẻ sẵn sàng làm liều, hoặc nghĩ mình có đủ khôn khéo và quyền lực để che mắt thế gian.
Thế nên dù có khắt khe đến đâu, các vụ hủ hóa vẫn tồn tại và bị phát hiện. Thậm chí nếu không có, nhiều khi người ta cũng cố làm cho thành có.
Trở lại với đồng chí Bùi Trường Giang – Phó Ban Tuyên giáo Trung ương.
Đồng chí này có lẽ ỷ ghế Phó Ban Tuyên giáo Trung ương nên đã ‘tòm tem’ với một nữ đồng chí nguyên là Tổng biên tập một tờ báo điện tử của Hội Xuất bản Việt Nam. Phu quân của nữ đồng chí này cũng chức vụ kha khá ở tờ Nhân Dân – Cơ quan Trung ương của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Trước Đại hội XIII, nghe đâu ‘bề trên’ dự tính cơ cấu đồng chí Bùi Trường Giang thay đồng chí Nguyễn Thế Kỷ (sinh năm 1960) làm Tổng Giám đốc VOV, tức Đài Tiếng nói Việt Nam. Thế nhưng rồi không rõ vì sao lại xì ra tin tức lẹo tẹo “ngoài chồng – ngoài vợ” của đồng chí Bùi Trường Giang, để rồi đồng chí rớt ‘trung ủy’, và giờ thì được Đảng ‘bật đèn xanh’ để báo chí đưa tin với hình ảnh ‘như phạm’.
Có ý kiến vậy thì nếu thiệt tình xảy ra chuyện ‘tình dục ngoài luồng’, sao không xem xét trách nhiệm hình sự theo Luật Hôn nhân và Gia đình về dấu hiệu vi phạm ‘một vợ, một chồng’?
Bởi mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật, mắc chi mà đảng viên phải chịu ức khi ‘tòa không tuyên’, mà Đảng lại tuyên án ‘khiển trách’ kia chứ…